Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2012

Hành trang để đến với thị trường CK – Bạn cần những gì???


Như các bạn đã biết lịch sử TTCK thế giới đã có hơn 100 năm phát triển nhưng thị trường CK Việt Nam thì mới bước sang tuổi thứ 11,còn khá non trẻ và sơ khai. Tuy nhiên không ai có thể phủ nhận được vai trò to lớn của TTCK đối với nền kinh tế VN chúng ta. Thị trường không chỉ giúp các doanh nghiệp VN huy động được thêm vốn để đầu tư mở rộng sản xuất kinh doanh mà còn giúp nâng tầm quản trị doanh nghiệp nhờ có sự tham gia vào ban quản trị điều hành của các cổ đông lớn là định chế tài chính nước ngoài hùng mạnh.

Chúng ta cũng nhận thấy một điều rằng mặc dù TTCK trải qua nhiều giai đoạn thăng trầm nhưng thị trường đã thu hút được sự quan tâm chú ý của hầu hết các thành phần công chúng đầu tư, từ những đại gia lắm tiền nhiều của cho đến các tiểu thương, công chức làm công ăn lương; từ những tiến sỹ, giáo sư kinh tế cho đến các bạn sinh viên còn ngồi trên ghế giảng đường. Thị trường CK nước ta đang đứng trước một cơ hội phát triển mang tính bước ngoặt kể từ năm 2012 khi các tổ chức tài chính chứng khoán lớn của nước ngoài như Goldman Sachs, Morgan Stanley, CitiGroups, Daiwa Securities được phép kinh doanh tại Việt Nam.

Với sự quan tâm ngày càng lớn của mọi người với TTCK và xuất phát từ tính chất phức tạp, rủi ro nhưng cũng đem lại phần thưởng rất lớn nếu thành công của TTCK, tôi muốn gửi tới những người mới tìm hiểu, hay đang có ý định tìm hiểu về công việc đầu tư vào TTCK Việt Nam bài viết HÀNH TRANG CỦA BẠN KHI ĐẾN VỚI TTCK VN . Tôi muốn nhấn mạnh một điều là bài viết này chỉ bao gồm những CHỈ DẪN CƠ BẢN NHẤT đúc kết từ thực tiễn phát triển của TTCK Việt Nam trong những năm vừa qua và kinh nghiệm đầu tư của cá nhân tôi,bạn bè cùng với các cộng sự trong ban quản trị SRSC. Hi vọng rằng các bạn sẽ tìm được những điều có ích cho bản thân mình qua bài viết này.

PHẦN 1 : CÁC CÔNG CỤ CƠ BẢN CẦN THIẾT ĐỂ BẮT ĐẦU

1/ MỞ TÀI KHOẢN GIAO DỊCH CHỨNG KHOÁN

Việc mở 1 tài khoản chứng khoán là 1 việc cực kỳ dễ dàng. Hiện nay có tới 105 công ty môi giới CK cho bạn lựa chọn. Bạn có thể tìm được thông tin của hầu hết các công ty CK này bằng cách vào trang web của UBCK Nhà nước : www.ssc.gov.vn ; vào mục Cơ sở dữ liệu Công ty rồi chọn Công ty CK. Từ đó bạn có thể biết tên và trang web của từng công ty CK rồi tìm đến các cty CK đó, nghiên cứu các sản phẩm của công ty CK và ra quyết định lựa chọn. Tuy nhiên đây cũng là một bước quan trọng trong quá trình khởi nghiệp của bạn nên tôi xin đưa ra một số lưu ý dưới đây:

Lưu ý khi mở TK giao dịch CK :
- Tôi khuyến nghị các bạn nên lựa chon Công ty CK có tiềm lực mạnh và có uy tín trên thị trường. Vì ngoài những tiện ích như phần mềm giao dịch trực tuyến, nộp/rút/chuyển khoản tiền thuận tiện, phí giao dịch hợp lý mà ai cũng có thì bạn cũng cần phải khai thác tối đa các dịch vụ tư vấn đầu tư/cung cấp thông tin mà họ có trách nhiệm phải cung cấp cho bạn. Chất lượng của dịch vụ này giữa các công ty CK là rất khác nhau nên bạn hãy cẩn thận lựa chọn. Các công ty CK lớn hiện nay đều hoạt động theo mô hình có nhân viên môi giới (broker) quản lý chăm sóc tài khoản của bạn. Vì thế hãy biết lựa chọn và tận dụng dịch vụ này. Vừa qua thị trường cũng xảy ra nhiều vụ việc tranh chấp giữa nhà đầu tư và công ty CK về tiền và chứng khoán trong tk của nhà đầu tư. Thế nên việc lựa chọn công ty CK tin cậy cũng rất đáng được lưu tâm.
- Không sử dụng dịch vụ Margin ( đòn bẩy tài chính ) cho đến khi bạn đã đạt được những thành công nhất định từ việc đầu tư chỉ bằng tiền vốn của bản thân mình. Việc sử dụng bừa bãi Margin trading trong nhưng năm vừa qua là nguyên nhân thua lỗ của phần lớn các nhà đầu tư từ đại gia cho đến nhỏ lẻ. Vì vậy hãy thận trọng và nói không với dịch vụ này nếu bạn mới tham gia thị trường.
- Trong khi mở TK GD CK phải chú ý đăng ký tất cả các dịch vụ như : nhắn tin SMS xác nhận kết quả khớp lệnh vào số điện thoại của bạn, gửi sao kê tài khoản về hòm thư email mà bạn đã đăng ký hoặc gửi về địa chỉ nhà bạn. Sau đó hãy thường xuyên kiểm tra khả năng hoạt động của các dịch vụ này ngay khi bạn tiến hành giao dịch. Rất nhiều trường hợp tranh chấp đã xảy ra trên tài khoản của nhà đầu tư khi mà lệnh đặt khớp rồi mà cổ phiếu không thấy đâu, tiền hay cổ phiếu trong tài khoản thiếu hụt,..v..v.
- Mới đây nhất Luật đã cho phép các bạn mở nhiều tài khoản tại nhiều công ty CK khác nhau. Vì vậy các bạn chính là thượng đế. Do đó hãy thoải mái tìm cho mình một công ty môi giới CK tin cậy và thỏa mãn được các yêu cầu của bạn.

2/ TÌM KIẾM THÔNG TIN VÀ DỮ LIỆU VỀ THỊ TRƯỜNG CK

Với thời đại phát triển internet bùng nổ như hiện nay thì các dịch vụ cung cấp thông tin online miễn phí có rất nhiều ở trên mạng và rất dễ dàng được tìm thấy khi bạn sự dụng google để tra cứu. Dưới đây là nhưng trang web ưa thích của các nhà đầu tư ở Việt Nam :

*** Cơ sở dữ liệu về chứng khoán
- www.cafef.vn
- www.vietstock.vn
- www.stockbiz.vn
- www.cophieu68.com
Lưu ý : Khi sử dụng thông tin từ các website này các bạn đặc biệt chú ý phân biệt các bài bình luận của vô vàn các thể loại tác giả. Các thông tin chính thông phải được trích dẫn nguồn từ các website của các cơ quan quản lý thị trường hoặc bằng văn bản đính kèm có ký đóng dấu từ các công ty niêm yết ( Đặc biệt các thông tin về kết quả kinh doanh/chia thưởng cổ tức;cổ phiếu/giao dịch cổ đông nội bộ..v..v) . Những thông tin không thỏa mãn điều kiện này thường chỉ là những tin đồn hoặc bình luận có chủ ý từ ai đó.

*** Nguồn thông tin chính thống về các công ty niêm yết, sở giao dịch, văn bản pháp luật :
- www.ssc.gov.vn ( Website của UBCK nhà nước )
- www.hsx.vn ( Website của Sở Giao Dịch CK TPHCM )
- www.hnx.vn ( Website của Sở Giao Dịch CK Hà Nội )
- www.vsd.vn ( Website của TT Lưu Ký CK Việt Nam )
- Các website của từng công ty niêm yết
Lưu ý : Tôi đặc biệt nhấn mạnh tầm quan trọng của các nguồn thông tin chính thống này. Luật CK đã quy định khá khắt khe về quy trình công bố thông tin. Các thông tin quan trọng đều phải được đăng tải công khai trên các website kể trên. Ngoài ra khi đầu tư vào một cp điều tối thiểu các bạn cũng nên vào trang web của công ty mà bạn định đầu tư để tìm kiếm thông tin ở đó. Tôi tin rằng một công ty tốt bao giờ cũng có 1 website tốt, là cầu nối quan trọng giữa các nhà đầu tư và công ty.

*** Các diễn đàn của nhà đầu tư CK Việt Nam
- www.srsc.com.vn
- www.forum.vietstock.vn
- www.f319.vn
- www.vietsec.com
- www.vse.vn
Lưu ý :
- Không nên sử dụng các diễn đàn để xem và tra cứu các thông tin công bố trên thị trường. Các bạn nên sử dụng các website chính thống ở trên để đảm bảo độ chuẩn xác của thông tin
- Thận trọng trong việc sử dụng các khuyên cáo về xu hướng thị trường, các lời khuyên mua/bán chứng khoán. Đặc biệt là những bài viết không có phân tích cụ thể, thiếu tính khách quan thì càng phải tránh xa. Khi tham gia vào một diễn đàn bạn hãy dành thời gian đủ dài để kiểm nghiệm những nhận định của các thành viên của diễn đàn đó. Đừng nên vội vã làm theo hay có những hành động cổ vũ. Bạn hãy tìm cách xây dựng cho mình một phương pháp đầu tư kỷ luật và đừng để bản thân mình chìm ngập trong cả đống thông tin trái chiều. Trải qua một khoảng thời gian nhất định khi tham gia các diễn đàn, bạn sẽ tìm được cho mình những “người bạn đồng hành” ( nickname) tin cậy sau khi đã kiểm nghiệm những nhận định mà họ đưa ra. Tôi cũng khẳng định rằng có rất nhiều thành viên giỏi, giàu kinh nghiệm sẵn sàng giúp đỡ bạn trên các diễn đàn. Vấn đề còn lại tùy thuộc vào việc bạn “tận dụng” những kinh nghiệm của họ như thế nào.
- Diễn đàn chứng khoán là nơi đưa ra các thông tin bình luận về thị trường chứng khoán. Hãy tuân thủ các quy định của diễn đàn, tránh việc tuyên truyền cổ súy cho những thông tin nhạy cảm liên quan đến chính trị. Đã có nhiều trường hợp đã bị pháp luật xử lý rồi đó.

*** Phần mềm hỗ trợ tra cứu thông tin
• Phần mềm TradeStation : Được đánh giá là công cụ giúp bạn đầu tư rất hiệu quả với cơ sở dữ liệu lớn, nhiều tính năng phân tích cơ bản, phân tích kỹ thuật có tính hỗ trợ cao và dễ sử dụng. Bạn có thể xem chi tiết tại : http://www.tradestation.vn/

PHẦN 2 : PHÂN TÍCH CƠ BẢN VÀ THỰC TIỄN ĐẦU TƯ TẠI TTCK VN

Khi trong tay đã có tài khoản giao dịch và các nguồn thông tin hỗ trợ cho việc đầu tư thì các bạn sẽ chuyển sang bước thứ 2 là phân tích thông tin và tiến hành đầu tư. Như các bạn đã biết có 2 phương pháp phân tích chủ đạo là Phân tích Cơ BảnPhân tích Kỹ Thuật. Giới thiệu sơ lược về 2 phương pháp này các bạn có thể tìm đọc ở tại SRSC theo đường link này : http://srsc.com.vn/forum/phan-tich-ky-thuat/1309-phan-tich-co-ban-va-phan-tich-ky-thuat.html. Ngoài ra có rất nhiều tài liệu cũng như các bài viết bổ ích mà các bạn có thể tham khảo và nghiên cứu trong diễn đàn SRSC giúp cho lựa chọn cổ phiếu, thời điểm đầu tư cổ phiếu của bạn

Sau khi đã tham khảo bài viết theo đường link trên chúng ta có thể nhận thấy rằng có 2 việc chính chúng ta cần làm để đầu tư là : LỰA CHỌN CỔ PHIẾU và LỰA CHỌN THỜI ĐIỂM MUA/BÁN CỔ PHIẾU. Ở trong phần nay tôi muốn đề cập đến những nội dung căn bản nhất của phương pháp đầu tư theo Quy Tắc Số 1 của Phil Town có kết hợp với những chú giải bằng việc áp dụng vào thực tiễn đầu tư của tôi và các cộng sự tại TTCK Việt Nam. Phương pháp này sẽ giúp các bạn LỰA CHỌN PHIẾU khá hiệu quả.

1/ Giới thiệu về Phil Town và một số lý luận của ông kiểm nghiệm tại TTCK Việt Nam

“Phil Town không phải là nhà đầu tư chuyên nghiệp, ông cũng không làm việc trên phố Wall nơi có sàn giao dịch chứng khoán lớn nhất nước Mỹ. Ông xuất thân từ gia đình có học vấn thấp, tốt nghiệp trung học loại trung bình và phải thi đến 4 lần mới vào được cao đẳng. Ông từng làm đủ thứ nghề và sống rất nghèo khổ. Khi đang làm hướng dẫn viên du lịch trên sông, ông tình cờ gặp được 1 người khách tốt bụng am hiểu về đầu tư tài chính đã chỉ dậy cho ông về cách thức đầu tư thành công chính là sử dụng QUY TẮC SỐ 1 của Warren Buffet. Trong 05 từ vài ngàn $ Phil Town đã kiếm được 1 triệu USD. Ông nhanh chóng trở thành 1 triệu phú thành công và hiện đang giảng dạy về cách thức đầu tư cho nhiều người tại Mỹ.”

Tôi đã kiểm nghiệm lại các lý luận của Phil Town tại thị trường Việt Nam và thấy chúng ta cần quán triệt một số tư tưởng sau khi tiến hành đầu tư:

- “Bạn có thể tự mình đầu tư thành công mà không cần đến các chuyên gia tư vấn từ các công ty CK,quỹ đầu tư?” Điều này là đúng. Thực tế trên thị trường trong những năm qua nhiều công ty CK, các quỹ đầu tư với hàng loạt các chuyên gia tài chính hàng đầu đã thua lỗ, thậm chí thua lỗ lớn và có khả năng phá sản trong năm nay. Điều này chứng tỏ chiến lược của họ cũng sẽ không phù hợp với bạn nếu như bạn đầu tư theo sự tư vấn của họ. Rất nhiều nhà đầu tư cá nhân đã thành công nhờ tự xây dựng cho mình một phương pháp đầu tư hiệu quả.
- “Chúng ta được lúc này rồi lại thua trong lúc khác. Tóm lại là không chiến thắng được thị trường. TTCK cũng như đánh bạc. Sớm muộn cũng tay trắng.?”. Điều này là sai. Các bạn chắc cũng gặp nhiều người đổi đời tại cái thời điểm điên rồ của cuối 2006 đầu 2007 khi mà thị giá các cổ phiếu lên đến 6 con số và cũng những người đó tán gia bại sản vào cuối 2008 đầu 2009 khi khủng hoảng kinh tế toàn cầu bùng phát. Rồi thời điểm từ nửa cuối 2010 đến ngày hôm nay giá cổ phiếu lại đang ngấp nghé mức đáy khủng khoảng đầu năm 2009, thậm chí nhiều loại còn thấp hơn. Bạn có thể thấy luận điểm trên có vẻ như đã đúng. Nhưng tôi khẳng định là vẫn có những người đã bảo toàn được vốn và thậm chí có lợi nhuận cho dù họ đã trải qua những thăng trầm của thị trường suốt nhưng năm vừa qua. Trong thị trường downtrend kéo dài vừa qua những ai bảo toàn được vốn thì có thể tự hào là mình đã thành công rồi.
- “Cách tốt nhất để giảm thiểu rủi ro là đa dạng hóa danh mục đầu tư và nắm giữ cổ phiếu trong thời gian dài?”. Điều này là sai. Bạn có thể nhìn thấy rõ ràng điều này trên thị trường CK Việt Nam hiện nay. Hơn một nửa cp của 2 sàn là dưới mệnh giá, cá biệt có những cp giảm trên 80% từ đỉnh của nó ( mà mới chỉ tính từ giữa 2010 đến nay thôi nhé). Đa dạng hóa danh mục sẽ khiến chúng ta mất nhiều thời gian mà không quản lý nổi các luồng thông tin hay biến động giá của cổ phiếu mình đã mua. Nắm giữ thời gian dài khiến chúng ta mất niềm tin vào cp đó khi tt thoái trào lâm vào downtrend dài hạn hay khủng hoảng kinh tế. Tóm lại chúng ta phải linh hoạt trong quyết định mua vào bán ra. Đối với tôi đầu tư dài hạn không có nghĩa là chúng ta cứ nắm khư khư cp đó năm này qua năm khác. Phân tích kỹ thuật sẽ giúp bạn rất nhiều trong việc xác định lúc nào nên mua/bán.
- “ Chưa bán thì tôi chưa lỗ, cứ để đó rồi thị trường lại hồi phục”.? Điều này sai. Đây là điểm tôi muốn lưu ý nhất khi bắt đầu tiến hành đầu tư vào CK. Có thể nói đây là suy nghĩ sai lầm của đại đa số các nhà đầu tư cá nhân ở Việt Nam những năm vừa qua. Họ cứ nghĩ rằng cổ phiếu xuống rồi sẽ lên lại giá cũ. Đúng là có những cổ phiếu như vậy nhưng rất nhiều cp sau khi trải qua một thời gian dài giảm giá sẽ không thể lên lại được nữa, thậm chí ngày càng tồi tệ hơn. Họ không dám làm 1 điều là thừa nhận mình đã lỗ, đã sai lầm khi lựa chọn cổ phiếu để đầu tư và không cut loss sớm và cuối cùng là không đủ dũng cảm cơ cấu lại danh mục. Cách đây vài tháng tôi vẫn còn thấy có nhà đầu tư mua quân bình giá cp VTA ( trong khi đã nắm cp này từ rất lâu rồi ) trên sàn HO ở mức giá 3.x…đến nay cổ phiếu đã bị ngừng giao dịch và đưa ra khỏi sàn vì lỗ lũy kế 3 năm liên tiếp.

2/ Quy tắc số 1

Nghĩa đen của QUY TẮC SỐ 1 là “ Không để mất tiền” nhưng thực tế nó có nghĩa là hãy đầu tư một cách chắc chắn. Sự chắc chắn này sẽ có được bằng cách MUA CỔ PHIẾU CỦA MỘT CÔNG TY TUYỆT VỜI VỚI MỨC GIÁ HẤP DẪN.

Điều này cũng chính là kết tinh của trường phải đầu tư giá trị nổi tiếng của tỷ phủ Warren Buffet mà thế giới vẫn ca tụng lâu nay. Chúng ta sẽ mất nhiều thời gian để nghiên cứu, mất nhiều thời gian để kiểm nghiệm thực tế trên thị trường để có thể áp dụng phương pháp của Buffet. Thành công thì chưa biết được vì thị trường VN vẫn chưa phát triển giống thị trường nước ngoài và nhà đầu tư nhỏ lẻ chúng ta cũng không có được vị thế như Buffet để mà có được những thông tin quan trọng để xác định cái gọi là “giá trị vô hình” của doanh nghiệp. Tuy nhiên nếu thực hiện theo Quy tắc số 1 thì cũng giúp ích chúng ta rất nhiều trong việc lựa chọn các cổ phiếu.

3/ Các bước phân tích theo Quy tắc số 1
Bước 1 : Hãy trả lời 4 câu hỏi sau đây khi đến với 1 cổ phiếu của một công ty

- Câu hỏi 1 : “Công ty này có ý nghĩa gì với bạn không?”. Điều cốt lõi mà câu hỏi này nhắc nhở bạn chính là hãy tìm hiểu một chút thông tin về công ty đó. Có nhiều nhà đầu tư hiện nay chỉ biết mã cổ phiếu ABC,XYZ chứ chẳng biết tên gọi của công ty đó là như thế nào, kinh doanh trong lĩnh vực gì.
- Câu hỏi 2 : “Công ty này có lợi thế cạnh tranh lớn hay không?”. Câu hỏi này nhắc nhở bạn hãy xem công ty này làm ăn trong nhóm ngành nghề nào, khả năng cạnh tranh với các ngành nghề khác ra sao? Khả năng cạnh tranh với các công ty trong ngành thế nào? Quy tắc số 1 khuyên bạn nên tìm hiểu ngay các công ty đang đứng đầu hoặc trong nhóm đứng đầu ngành. Ví dụ nói đến thủy sản tại TT Việt Nam thì HVG nổi lên là một công ty đầu ngành. Nói đến ngành sản xuất các sản phẩm nhựa thì không thế không nhắc đến NTP hay BMP. Các trang web thống kê về chứng khoán cũng có tổng hợp theo ngành. Giúp ích rất nhiều cho các bạn.
- Câu hỏi 3 : “Công ty có được quản lý tốt hay không?”. Đây là một câu hỏi hết sức quan trọng mà bạn phải trả lời. Quản trị của công ty quyết định đến sự thành bại của công ty đó. Các động thái của ban quản trị đối với cổ đông của công ty cũng hết sức quan trọng. Một công ty không quan tâm đến quyền lợi của cổ đông thì sớm hay muộn cũng thất bại. Tại thị trường Việt Nam, bạn có thể dễ dàng nhận thấy đâu là công ty có quản trị tốt. Chắc mọi người vẫn nhớ vụ cấu kết làm giá giữa hội đồng quản trị VTV với cổ đông lớn, vụ các cổ đông AAA làm giá có kết hợp CT HĐQT hay gần đây có vụ cổ phiếu DVD. Có thể chúng ta rất khó khăn trong việc đánh giá năng lực của Hội Đồng Quản Trị. Nhưng chí ít chúng ta cũng nên quan tâm đến Báo Cáo Thường Niên (cái này rất ít công ty niêm yết trên sàn thực hiện), Đi họp Đại Hội Cổ Đông, Thường Xuyên theo dõi các động thái mua bán của thành viên HĐQT…v..v…Tôi chưa thấy chủ tịch hay thành viên HĐQT của VNM, HAG,SSI đăng ký bán cổ phiếu trong những năm vừa qua.
- Câu hỏi 4 : “Biên độ an toàn về giá cổ phiếu của công ty này như thế nào?”. Để trả lời câu hỏi này thì việc đầu tiên bạn nên làm là theo dõi biến động giá của cổ phiếu công ty này hiện tại và cả trong quá khứ. Sau đó là kết hợp với việc phân tích các chỉ số cơ bản hiện tại của công ty trong năm hiện tại và kế hoạch dài hạn 5 năm của công ty để có thể tính toán cho mình mức giá mong muốn. Việc này kết hợp với phân tích kỹ thuật thì quả là tuyệt vời.

Bước 2 : Các chỉ số tài chính cơ bản của một công ty
1. Tỷ suất lợi nhuận trên vốn đầu tư ( ROIC)
2. Tỷ lệ tăng trưởng doanh thu
3. Tỷ lệ tăng trưởng lợi nhuận trên mỗi cổ phiếu (EPS)
4. Tỷ lệ tăng trưởng giá trị sổ sách trên mỗi cổ phiếu (BVPS)
5. Các khoản nợ ngắn hạn và dài hạn
Một số lưu ý :
- Để hiểu các chỉ số này thì có rất nhiều nguồn để chúng ta tham khảo online trên mạng từ công thức tính cho đến ý nghĩa của nó. Tuy nhiên nguồn tin cậy nhất vẫn là chúng ta dựa trên BÁO CÁO TÀI CHÍNH NĂM ĐÃ KIỂM TOÁN của công ty đó để tự tính toán.
- Tôi nhấn mạnh đến “ tỷ lệ tăng trưởng” tức là các chỉ số này tại năm tài chính phải có tỷ lệ tăng trên 10% so với năm trước. Hoặc bạn có thể theo dõi quá trình tăng của các chỉ số trong 5 năm trở lại đây thì mới có thể biết được công ty tăng trưởng như thế nào. Có nhiều công ty tăng vốn liên tục nhưng tỷ lệ lợi nhuận không tăng theo tương ứng. Tại TTCK Việt Nam khi các doanh nghiệp vẫn còn non trẻ thì chúng ta cũng khó đòi hỏi tỷ lệ tăng trưởng cao về EPS. Bạn có thể nhìn thấy khối ngân hàng là một minh chứng rõ rệt ( ACB,STB,EIB…). REE cũng là một ví dụ điển hình. Từ một công ty bluechip qua tăng vốn nhiều lần nhưng lợi nhuận không hề cải thiện. Và giá cổ phiếu REE bây giờ thì các bạn cũng biết rồi.
- Các khoản nợ không phải điều gì xấu xa. Doanh nghiệp mà được vay nợ nhiều cũng là một doanh nghiệp đáng chú ý. Vấn đề là khả năng trả nợ ra sao. Các bạn phải đặc biệt theo dõi những chính sách kinh tế vĩ mô, thị trường hàng hóa thế giới để xem nó ảnh hưởng như thế nào đối với ngành nghề mà doanh nghiệp đang hoạt động. Ví dụ như hiện tại các doanh nghiệp BĐS rất khó khăn trong ngắn hạn và thậm chí cả trung hạn ( nếu như nhà nước không có chính sách mới hỗ trợ ). Đi kèm với các doanh nghiệp này thì các doanh nghiệp thép và xi-măng cũng vạ lây. Còn ngành cao su tự nhiên thì đang bay cao nhờ hưởng lợi về việc giá cao su thế giới tăng mạnh trong thời gian qua.

Bước 3 : Tiến hành đầu tư
Sau khi đã lựa chọn được CP đáp ứng đầy đủ các tiêu chí cơ bản trên thì chúng có thể xem xét tiến hành đầu tư. Để việc đầu tư của bạn được tốt hơn thì tôi xin được đưa ra dưới đây những lưu ý về thực tiễn đầu tư tại TTCK Việt Nam trong những năm qua.

4/ Những lưu ý về thực tiễn đầu tư tại TTCK VN
- “Có nên chơi cổ phiếu được làm giá không?”. Một câu hỏi rất thú vị bởi lẽ trên tt của chúng ta có rất nhiều vụ làm giá cổ phiếu. Theo tôi là vẫn nên chơi nhưng phải đặc biệt cẩn thận và không bao giờ dùng toàn bộ số tiền của mình đầu tư vào những cổ phiếu như vậy. Chỉ tối đa 30% tài khoản của bạn thôi nhé. Tôi khuyến nghị bạn vẫn nên kết hợp cả phương pháp chọn cổ phiếu theo Quy tắc số 1 trên để quyết định đầu tư. Vẫn có những cổ phiếu tốt được làm giá đấy. Tại sao lại không chơi nhỉ? Tuy nhiên hãy chọn những cp có thanh khoản khá trở lên, khối lượng giao dịch TB 10 phiên liên tiếp phải trên 50k cổ phiếu đối với penny stock, trên 100k cổ phiếu đối với dòng mid-cap.
- Cut loss – công việc không muốn làm vẫn phải làm”. Vấn đề này có thể nói là hầu như ai cũng mắc phải. Nói mãi rồi, nhiều kinh nghiệm xương máu rồi sao vẫn cứ sai lầm trong việc cut loss. Bạn nên tập đối diện với việc mình sai. Các bạn và tôi đã sai lầm và chắc sẽ vẫn có những sai lầm trong tương lai. Việc này là bình thường ngay với cả những nhà đầu tư vĩ đại như Buffet. Vấn đề là chúng ta phải khắc phục hậu quả ngay khi ta nhận thấy sai lầm chứ đừng để nó nghiêm trọng hơn. Đặc biệt lưu ý khi bạn dùng margin, hay cut loss ( hay ít nhất phải cut phần margin) khi thị trường xuống giá 2 phiên liên tiếp.
- “ Tôi bị lỡ tàu rồi – phải tìm mọi cách lên tàu thôi”. Như các bạn cũng biết cầm tiền trong uptrend xoắn hơn nhiều so với cầm cổ trong downtrend. Khi tôi post bài này lên diễn đàn cũng đúng vào lúc thị trường đang trong tình thế nhạy cảm. Nhiều người lỡ tàu đang rất “xoắn”. Hãy quên nó đi bạn ạ. Chờ một con sóng khác. Chúng ta đầu tư cả đời chứ có đầu tư vào một con sóng rồi từ bỏ thị trường đâu. Đừng tự đưa mình vào tình thế nguy hiểm khi cứ cố gắng lao vào mua cổ phiếu sau khi chứng kiến vài phiên tăng trần liên tiếp vì rất có thể lúc chúng ta lên được tàu thì đoàn tàu chả còn ai.
- “ Hàng phím-Hàng nóng-Cổ phiên ăn 300%...x..y..z”. Bạn sẽ gặp nhiều băng rôn biểu ngữ tràn ngập các diễn đàn chứng khoán khi thị trường tăng điểm. Tò mò vào xem cũng là nguy hiểm rồi. Hành động theo mà không suy nghĩ thì lại càng nguy hiểm hơn. Nên nhớ rằng những người mà bạn không quen biết, thậm chí những người có giao tiếp với bạn hay ngay cả Broker quản lý tài khoản của bạn cũng có thể khiến bạn trắng tay. Nếu bạn không có nguồn thông tin đáng tin cậy đã được kiểm chứng nhiều lần thì bạn chỉ nên tin vào danh mục được lựa chọn theo Quy tắc số 1 của mình.
- “Đòn bẩy tài chính ( margin ) và Bán Khống ( Shortsell)…hãy luôn tìm cách tránh xa”. Đây là nhấn mạnh cuối cùng của tôi trong các lưu ý về thực tiễn đầu tư trên TT Việt Nam. Tôi phải dùng cụm từ TÌM CÁCH TRÁNH XA… vì nó cứ giống như nghiện heroin vậy. Chứng kiến tận mắt tác hại của nó rồi mà vẫn cứ muốn thử. Chỉ đến khi sắp chết ( cháy tài khoản ) mới biết là mình không nên sờ vào. Nói đùa vậy thôi chứ các công cụ margin hay shortsell cũng có tác dụng giúp làm giàu nhanh chóng. Nhưng chúng ta nếu đang ở level mới tham gia thị trường thì tuyệt đối không nên sử dụng. Chỉ khi chúng ta có nhiều kinh nghiệm, trải qua nhiều thăng trầm của thị trường, biết rõ được lúc nào nên ra nên vào, học thuộc lòng bài học “ cut loss” và biết về Phân Tích Kỹ Thuật thì mới nên dùng thử.

Trên đây là những gì mà theo tôi cần có trong hành trang của một nhà đầu tư bắt đầu tham gia đầu tư trên thị trường Chứng Khoán. Tôi đã sử dụng tư liệu trong cuốn sách Quy Tắc Số 1 của Phil Town kết hợp với kinh nghiệm đầu tư của bản thân, bạn bè và các cộng sự trong diễn đàn để viết ra những điều cơ bản nhất, khách quan nhất về cách lựa chọn cổ phiếu cũng như thực tiễn đầu tư tại TTCK Việt Nam. Trong quá trình viết bài cũng còn nhiều thiếu sót mong nhận được sự góp ý của tất cả các bạn đọc.

Cuối cùng xin chúc các bạn sức khỏe, gặp nhiều may mắn trong cuộc sống và ĐẦU TƯ THÀNH CÔNG trên TTCK Việt Nam
.

Thứ Sáu, 7 tháng 12, 2012

Kỹ thuật chơi non bộ


Ktsvc01Non bộ là núi giả (giả sơn) kết hợp với không gian, thời gian, sự tích điển tích tạo thành. Nói một cách khác, non bộ là một vùng non nước mây trời thu nhỏ lại, làm cảnh cho con người qua nghệ thuật tái tạo. Một số khái niệm và nguyên tắc trong chế tác non bộ bao gồm…
Người Nhật coi cỏ cây, non nước là vô địch, là thiên đàng. George Ohsawa đã viết trong cuốn “Hoa đạo”: chỉ có những người thiếu tâm hồn mới không nghe được tiếng nói của hoa lá, cỏ cây… Hoa có tiếng nói của hoa, cũng như tất cả những cảnh đẹp thiên nhiên đều có tiếng nói… Biển cả, đại dương, sông núi, ruộng đồng đều bày tỏ hùng hồn làm cho con người thấm thía, không còn gì để nói thêm, mà có nói thì cũng nghèo nàn thô thiển, chẳng đáng vào đâu so với tiếng nói của muôn đời ấy.

Người Nhật chơi non bộ khác người Việt Nam và Trung Quốc ở chỗ không cấu trúc các đồ sành, sứ, gốm vào núi. Nếu có thì họ chỉ đưa vào rất ít mà chủ yếu là bố trí cây cảnh theo cách Nhật Bản, có nghĩa là cây theo dáng, tán, khóm… chứ không làm thế như ở Việt Nam và Trung Quốc.
Người chơi non bộ, mang cả núi, cả biển về nhà mình! Tùy theo kỷ niệm, hoặc ý thích của từng người có thích chơi núi ở đất cạn, có thích chơi núi trong bể cảnh. Người thích các dáng núi, thế núi phương Nam, người thích thế núi, dáng núi phương Bắc. Tất cả những điều ấy không ràng buộc như chơi cây thế. Nhưng cái khó ở chỗ đục núi, ghép núi, phong cách, trình bày sao cho hợp lý, không gượng ép để khi ngắm thấy được sự hùng vĩ, hiểm trở, hoặc thấy được phong cảnh thơ mộng, hữu tình. Các đường nét, các hang động, rêu phong, đường mòn, một chú tiều phu, một vài con khỉ ngồi chênh vênh… chính là ngôn ngữ của non bộ. Có nhiều loại đá để tạo non bộ: Đá trơ (lũa), đá vôi, đá trầm, đá san hô, đá tai mèo, đá ẩm thủy…
Người chơi núi phải biết chọn đá cho phù hợp với góc sân, mảnh vườn, thềm hiên nhà mình. Nếu là nơi công cộng phải am hiểu tính chất, lịch sử cảnh quan đó để đưa non bộ vào cho phù hợp. Kể cả tích núi lẫn chất đá đều phải theo một qui luật phục vụ cho nội dung của nơi công cộng ấy. Ví dụ: Không thể lấy tích của Côn Đảo để đắp núi cho các chùa chiền, ngược lại không thể lấy tích của chùa Hương Tích (nơi không có căn cứ hoạt động cách mạng) để đắp núi cho các bảo tàng cách mạng hoặc các khu di chỉ, tượng đài liệt sĩ...
Người có điều kiện có thể chọn loại non bộ có kích cỡ to lớn đặt trong bể cạn cũng rộng rãi, có chiều dài đôi ba mét, đặt ở ngoài sân hay ngoài vườn cây cảnh. Người không có điều kiện thì chơi loại nhỏ hơn. Chiếc bể cạn chỉ lớn bằng chiếc hộp không nắp, xinh xắn với kích thước chừng 20cm chiều dài, 15cm chiều rộng và 10-12cm chiều cao. Còn non bộ tất nhiên cũng phải thật nhỏ để có thể đặt lọt lòng bể cạn được. Chiếc bể cạn xinh xắn ấy thường đặt trên trụ tường hay gắn trên bờ tường ở hiên nhà. Có khi chủ nhân lại bày chiếc bể cạn ở nơi án thư trong phòng khách để tiện việc chăm sóc. Trong bể cạn thường nuôi các loại cá cảnh để chúng bơi qua bơi lại cho đẹp mắt. Ngoài ra còn thả các loại bèo bé tí vừa dùng để nuôi cá vừa che ánh nắng mặt trời. Đó là loại bể lớn, chứ loại bể nhỏ với những hòn non bộ tí tẹo thì chỉ làm cảnh thôi!
Hòn non bộ đặt trong bể cạn chẳng khác nào hòn cù lao giữa biển. Nó có kích cỡ lớn nhỏ là tùy theo quan điểm và sở thích của người chơi. Cho nên cảnh quan của non bộ cũng vì thế mà mỗi nơi mỗi vẻ, mỗi chủ nhân xếp đặt, bày biện mỗi khác theo óc tưởng tượng của họ.
Người chơi non bộ có thể tự mình làm lấy hoặc thuê người khác đắp hộ theo sự hướng dẫn của chủ nhân. Tuy nhiên, sắp đặt non bộ cũng lắm công phu và phải sẵn có vật liệu vì không thể đắp với bất cứ thứ đá nào cũng được và cũng không thể đắp hoàn toàn bằng xi măng. Khó khăn nhất là tìm vật liệu thế nào cho hợp với giả sơn. Thường thường người ta chọn những hòn đá rắn chắc có nhiều lỗ nhỏ li ti để hút được nước dưới bể cạn lên khiến cho hòn giả sơn lúc nào cũng ẩm ướt để nuôi cây cối bên trên, và rễ cây cũng tìm vào những lỗ nhỏ li ti đó để hút nước.
Đắp non bộ cũng có thể dùng các loại đá như đá vôi, đá tai mèo, đá san hô... mà theo nhiều người am tường lối chơi này, dùng đá san hô là tốt nhất, bởi lẽ loại đá này mềm có thể đục đẽo thế nào tùy thích. Đến khi chăm sóc cũng dễ dàng hơn vì đá san hô có đặc tính dễ hút nước, giữ ẩm và cũng dễ lên rêu. Vì vậy đưa cây sống đến trồng không phải vấn đề nan giải. Có điều, đá san hô rất khó kiếm, chỉ ở miền biển mới có. Hoặc tinh ý một chút, đến các lò nung vôi là có ngay lại dễ chọn lựa cho mình một hòn đá vừa ý.
Trước khi bắt tay đắp non bộ, chủ nhân phải dành nhiều thời gian đi tham quan trước các mẫu mã non bộ của người khác hay tham khảo một số sách báo chuyên san, nói về non bộ và cây cảnh, sau đó còn nghiền ngẫm tư duy, phác họa cho mình một cảnh quan non bộ sao cho thích hợp và đẹp mắt.
Một khi đã an tâm thì bắt đầu công việc. Phải chuẩn bị xi măng, cát, đá và cũng đừng quên cái bay, cái cưa, cái đục, vài đoạn dây buộc và một số khúc gỗ ngắn hoặc dài, có nhiều cỡ để dùng làm cây chống khi ghép đá, tạo hình, cũng có khi phải dùng đến cái muỗng canh để gắn xi măng vào những chỗ mà cái bay không thể sử dụng được.
Bây giờ chủ nhân tự tay sắp đặt bày biện những vật liệu. Ngắm xem vị trí như thế đã thích hợp chưa, rồi dùng xi măng gắn chúng lại với vật liệu phụ trợ như chùa, tháp, cầu cống, nhà cửa, con người, động vật... Sau đó là gắn các loại cây phù hợp với điều kiện sống trên non bộ như cây đa, dương xỉ, sung, si... Như thế, hòn non bộ cơ bản đã hoàn thành, còn có đẹp hay không, điều đó còn tùy thuộc vào năng khiếu của mỗi người.
Sư Tầm

Thứ Sáu, 30 tháng 11, 2012

Bồ Câu Không Đưa Thư (Chương 14 - Nguyễn Nhật Ánh)

Mới mười hai giờ trưa, lớp học đã đông nghẹt người. Những dây kim tuyến nhiều màu vắt lơ lửng ngang trần phòng khiến lớp học rực rỡ hẳn lên. Từng tốp học sinh chia nhau làm nốt những công việc cuối cùng dưới sự "chỉ đạo" của Hoàng Hòa. Tốp lau sàn. Tốp khuân bàn ghế. Tốp dượt văn nghệ. Buổi liên hoan cuối năm chưa bắt đầu mà không khí đã nhộn nhịp, huyên náo như hội chợ tết.
     Xuyến, Thục và Cúc Hương được phân công trang hoàng bức vách cuối lớp. Những bông hoa giấy đã được cắt sẵn. Cúc Hương đứng dưới đất bôi hồ. Thục và Xuyến leo lên ghế kiễng chân dán.
     - Tiếc quá hén, Xuyến? - Cúc Hương đột ngột lên tiếng.
     - Chuyện gì vậy?
     - Chuyện Phán củi ấy mà! - Cúc Hương chép miệng - Hắn bỏ về làm bữa nay tụi mình mất vui.
     - Ừ.
     Xuyến đáp, cố làm ra vẻ hờ hững. Nó không muốn nhắc tới Phán củi, sợ Thục buồn, dù nó không hiểu tại sao Thục lại buồn vì sự ra đi của Phán đến như thế. Chia tay với một người bạn tốt như Phán, nó cũng buồn. Nhưng nó đâu có "mít ướt" như Thục.
     Cúc Hương không hiểu ý Xuyến, nó tiếp tục oang oang:
     - Phán củi kể ra cũng chơi được đấy chứ?
     Xuyến lại "ừ" chiếu lệ.
     Cúc Hương lại xuýt xoa:
     - Nếu biết sự thể như vậy, ngay từ đầu năm tụi mình "gả" con Thục cho Phán củi quách, khỏi Phong Khê Phong Khiếc lôi thôi.
     Cúc Hương định ngoác miệng nói tiếp thì Xuyến bỗng "suỵt" khẽ. Từ giữa lớp, Hoàng Hòa đang chậm rãi tiến về phía ba cô gái.
     Xuyến và Thục vội vàng nhảy xuống khỏi ghế. Cúc Hương rít qua kẽ răng:
     - Chuột lại dẫn xác vào miệng mèo. Lần này mày để tao "trị" hắn cho, Xuyến!
     Cúc Hương nói vừa dứt câu thì Hoàng Hòa cũng vừa trờ tới. Nó liền quay ngoắt người lại, giọng lạnh như... cà rem ở trong thùng:
     - Đi đâu vậy?
     - Tui cần gặp các bạn một chút!
     - Hay lắm! - Cúc Hương hừ mũi - Tụi này cũng đang cần gặp bạn đây!
     Rồi không để cho Hoàng Hòa kịp nói thêm tiếng nào, Cúc Hương "độp" luôn:
     - Bạn thuộc dòng dõi "con ma nhà họ Hứa" phải không?
     - Cúc Hương nói gì vậy? - Hoàng Hòa bất giác thối lui một bước.
     Cúc Hương sấn tới:
     - Nếu không, tại sao hẹn gặp với tụi này, cuối cùng bạn lại "xù"?
     - Tui hẹn gặp các bạn hồi nào? - Hoàng Hòa ngơ ngác.
     Cúc Hương hất mặt:
     - Vậy chứ chiều hôm kia ai chạy ngang hồ Con Rùa?
     Hoàng Hòa nhíu mày:
     - Chiều hôm kia hả? Ừ, ừ... tui có chạy ngang qua đó...
     - Bạn chạy ngang đó chi vậy? - Xuyến vọt hỏi.
     Hoàng Hòa bứt tai:
     - Thì tui có công chuyện phải đi ngang đó chứ chi! Sao các bạn hỏi gì kỳ cục vậy?
     Xuyến khẽ đưa mắt hội ý với Cúc Hương rồi quay nhìn Hoàng Hòa, gằn từng tiếng:
     - Nếu vậy thì ai viết giấy cho tụi này hẹn sẽ đến hồ Con Rùa gặp mặt?
     Xuyến cố làm mặt "ngầu" nhưng bụng vẫn đinh ninh Hoàng Hòa sẽ tiếp tục chối quanh. Không ngờ Xuyến vừa hỏi xong, Hoàng Hòa bỗng sáng mắt lên:
     - €, hóa ra anh chàng Phong Khê hẹn với các bạn phải không?
     Cúc Hương "xì" một tiếng:
     - Chứ còn ai vô đây nữa! Bạn viết giấy cho tụi này chẳng lẽ bạn không biết!
     - Trời đất, đến bây giờ mà các bạn vẫn nghĩ tui là Phong Khê hả?
     Vừa nói, Hoàng Hòa vừa thò tay vào túi áo lôi ra một phong thư chìa trước mặt Xuyến:
     - Các bạn đọc lá thư này đi! Thư gửi cho mấy bạn đó!
     Xuyến trố mắt:
     - Thư của ai vậy?
     - Thì của anh chàng Phong Khê chứ của ai!
     Cả ba cô gái lập tức chụm đầu lại. Xuyến nhanh nhẹn bóc phong bì. Một tờ giấy đặc chữ rơi ra.
     Sáu con mắt mở lớn, dán vào những nét chữ in quen thuộc:
     Mến gửi Xuyến, Thục, Cúc Hương,
     Mình đã gửi lời xin lỗi Hoàng Hòa về những oan ức mà anh ta phải chịu trong thời gian qua. Bây giờ đến lượt mình xin lỗi các bạn về những gì đã xảy ra, mặc dù mình không phải là một người thất hứa "tồi tệ" như các bạn đã từng lên án. Buổi hẹn ở quán kem Dạ Lan, mình đã đến, mình đã ở bên cạnh các bạn suốt buổi chiều hôm ấy. Chỉ có điều các bạn không "biết" đó thôi. Bây giờ, khi đã biết mình là ai rồi, hẳn các bạn không đến nỗi ngạc nhiên tại sao trước đây mình viết thư làm quen với Thục, lại dưới một cái tên khác. Bài thơ của mình đăng trên báo Mực Tím dạo nọ thực ra đã tố cáo tình cảm của mình rồi. Nhưng là một người quê mùa, cục mịch (không phải tự nhiên mà bạn bè trong lớp gọi mình là "Phán củi"), mình không đủ can đảm "làm quen" với Thục, cả trò chuyện lẫn thư từ. Người ta thường bảo chim bồ câu là nhịp cầu nối giữa hai người "không ghét" nhau. Nó sẽ mang thư của người con trai đến với người con gái cùng những lời chúc tốt lành. Nhưng mình không dám. Mình không phải là Romeo. Mình chỉ là Phán củi. Đối với mình, được "trò chuyện" với Thục (và cả với các bạn) qua những mẩu giấy đặt trong ngăn bàn đã là một niềm mơ ước...
     Tiết lộ bất ngờ của Phán khiến ba cô gái đờ người vì sửng sốt. Không ai có thể tưởng tượng Phong Khê chính là Phán củi. Riêng Thục, những bộc bạch của anh khiến nó bàng hoàng ngơ ngẩn. Nó không ngờ anh phải "làm quen" với nó một cách "gian nan" như vậy. Mà nó thì có bao giờ trêu chọc gì anh đâu. Chỉ có Cúc Hương thỉnh thoảng cao hứng ngâm ngợi "tía em hừng đông đi cày bừa, má em hừng đông đi cày bừa". Nhưng đó là Cúc Hương, chứ đâu phải Thục.
     - Ai đưa bạn lá thư này? - Xuyến hỏi Hoàng Hòa, giọng chưa hết kinh ngạc.
     - Em gái tui.
     Cúc Hương không kềm được thắc mắc:
     - Sao Phán củi lại quen với em gái bạn? Hai bên biết nhau lâu rồi phải không?
     - Em gái tui lâu nay vẫn học thêm lớp chuyên toán do một nhóm sinh viên phụ trách. Phán củi dạy ở đó! - Hoàng Hòa tặc lưỡi.
     - Sao có chuyện kù cục vậy?
     - Có gì đâu mà kỳ cục! - Hoàng Hòa nhún vai - Trong nhóm sinh viên có mấy người cùng quê với Phán. Họ rủ anh ta tham gia. Hồi trước họ là bạn học.
     - Đúng rồi mày ơi! - Xuyến đập vai Cúc Hương - Hồi trước Phán củi có nói vì lý do gì đó anh ta phải nghỉ học mấy năm, nếu không anh ta đã là sinh viên rồi! Hơn nữa anh ta là "cây toán" của lớp mình, kèm cặp tụi lớp 11 có gì là khó!
     Cúc Hương gật gù. Rồi chợt ngẩng phắt lên nhìn Hoàng Hòa, nó nheo mắt:
     - Như vậy là nhỏ em quỷ quái của bạn toa rập với Phán củi "qua mặt" bạn dài dài mà bạn cóc biết gì hết phải không?
     Hoàng Hòa cười khỏa lấp:
     - Nhưng mà tui đã "ký" nó... lủng sọ rồi!
     Cúc Hương hừ mũi nhưng chưa kịp "vặn vẹo" Hoàng Hòa thì Xuyến đã kêu lên:
     - €, tao biết rồi, tụi mày ơi!
     - Gì vậy? - Cúc Hương hỏi giật.
     - Tao biết tại sao anh chàng Phong Khê giả danh kia hay dùng từ "thán phục" rồi! - Xuyến vẫn nói như reo.
     Cúc Hương quả là một cô gái thông minh. Nó hiểu ngay:
     - Thì ra vậy! Anh chàng muốn nói lái chữ "Thục Phán". Nhưng còn Phong Khê? Tại sao anh ta lại lấy tên là Phong Khê?
     - Điều đó quá dễ hiểu! - Xuyến nhướng mày - Phong Khê chính là nơi đóng đô của An Dương Vương Thục Phán!
     Cúc Hương bĩu môi:
     - Dễ hiểu sao mày không đoán ra ngay từ đầu mà để Hoàng Hòa bị "hành hạ" tơi bời rồi mới nói?
     Xuyến cười hì hì:
     - Thì tao cũng mới thấy nó dễ hiểu cách đây chừng mấy phút chứ mấy!
     Mặc cho hai cô gái cãi nhau, Hoàng Hòa vẫn đứng im, chỉ có đôi mắt ánh lên một niềm vui khó giấu. Cho đến lúc này, anh mới thực sự cảm thấy nhẹ nhõm. Từ nay, anh sẽ không còn bị các cô gái nghi kỵ và tra tấn nữa. Từ nay, anh sẽ... Hoàng Hòa bồi hồi không dám nghĩ tiếp. Mà khẽ đưa mắt nhìn Thục, lúc này đang thẫn thờ như thả tâm trí tận xa xăm.
     Không, Thục chẳng nghĩ ngợi gì xa xăm. Thục chỉ hồi tưởng lại những ngày đã qua với bao niềm lưu luyến, một năm học cuối cùng lẫn lộn những buồn vui. Ngày mai, khi bước ra khỏi mùa hè rực rỡ và hiu quạnh đang đợi chờ, Thục sẽ vĩnh viễn bỏ lại sau lưng mình quãng đời học trò áo trắng. Và trên chặng đường thênh thang sắp tới, mãi mãi sẽ trống vắng một bóng người lặng thầm đi bên cạnh Thục. Phong Khê rồi sẽ chẳng bao giờ là kinh đô của Thục Phán như anh đã một lần mong ước. Phong Khê phải về bên mẹ già khuya sớm trông nom, thay mộng ước sinh viên bằng những ngày lam lũ. Chỉ còn Xuyến, Thục, Cúc Hương và những bạn bè may mắn hơn đi tiếp quãng đường dài. Bài thơ hôm nào Phán viết chợt trở về trong tâm trí Thục như một nhắc nhớ ngậm ngùi:
     Cô em hiền thục
     Gặp từ hôm qua
     Nhớ từ hôm trước
     Thương em nhất nhà...
     Nhưng Thục chẳng phải thẫn thờ lâu. Tiếng pháo đã nổ vang báo hiệu buổi liên hoan bắt đầu. Và tiếng Cúc Hương nói với Hoàng Hòa oang oang bên tai, còn lớn hơn cả tiếng pháo:
     - Thôi, bỏ qua những chuyện hiểu lầm từ trước đến nay nghen! Lát nữa liên hoan xong, tụi này sẽ mời bạn đi xem vở "Tình nghệ sĩ" ở nhà hát Hòa Bình, chịu không? 



Hết.

Bồ Câu Không Đưa Thư (Chương 13 - Nguyễn Nhật Ánh)

Cúc Hương tìm gặp Phán củi:
     - Năm giờ chiều nay bạn rảnh không?
     - Rảnh. Chi vậy?
     - Đi với tụi này!
     - Đi đâu?
     Cúc Hương nháy mắt:
     - Đi gặp anh chàng Phong Khê chứ đi đâu! Kế hoạch của bạn đã thành công rồi. Hôm qua hắn đã gửi thư đồng ý gặp mặt tụi này!
     - -.
     - Khỏi "ồ". Sao, bạn có đi không?
     Như lần trước, Phán lại gãi đầu:
     - Tui đi theo làm gì?
     Cúc Hương "hứ" một tiếng:
     - Làm như bạn chẳng có câu nào hay hơn ấy! Lúc nào cũng "tui đi theo làm gì"! Đi theo để "bảo vệ" cho... con Thục chứ làm gì! Cái vụ hẹn gặp này do bạn bày ra chứ đâu phải tụi này!
     Trước mồm mép dẻo quẹo của Cúc Hương, Phán hết đường từ chối, đành nhe răng cười trừ:
     - Ừ, thì đi. Nhưng tui nói trước, tới đó tui ngồi im, không hó hé gì hết à nghen!
     - Ai mượn bạn hó hé! - Cúc Hương nghinh mặt - Bạn xía vào có khi lại hỏng bét! Tụi này chỉ cần có bạn ngồi bên cạnh đóng vai "ông kẹ" để "hù" Hoàng Hòa thôi!
     Phán rụt cổ:
     - Hoàng Hòa là lớp trưởng, sức mấy sợ tui!
     - Lớp trưởng thì lớp trưởng chứ! - Cúc Hương bĩu môi - Hắn lìa khỏi lớp cũng giống như cọp lìa khỏi rừng, đâu dám dọa dẫm ai. Giáp mặt con Thục, hắn lại càng run. Lúc đó, bạn ngồi bên cạnh chỉ cần trợn mắt một cái là hắn xỉu liền!
     Phán phì cười:
     - Cúc Hương nói cứ y như thật!
     - Thật trăm phần trăm chứ không có "y như y nhiếc" gì hết!
     Phán hắng giọng:
     - Rủi Phong Khê không phải là Hoàng Hòa thì sao?
     - Lại càng khỏe! - Cúc Hương vung tay - Nếu là người lạ, mình càng dễ bắt nạt!
     - Bạn có vẻ khoái bắt nạt người khác? - Phán trêu.
     - Chứ sao! Đó là "lẽ sống" của tui mà.
     Cúc Hương trả lời tỉnh queo khiến Phán hết đường chọc ghẹo. Anh chỉ biết nhắm mắt xá dài.
     Chiều hôm đó, Phán đạp xe theo ba cô gái đến hồ Con Rùa. Những chiếc ghế đá quanh bờ hồ lác đác người ngồi. Những vòi phun không ngừng bắn lên không trung những bông hoa trắng xóa nom thật vui mắt. Cả bọn tấp xe vào quán Dạ Lan.
     Xuyến coi đồng hồ:
     - Còn mười lăm phút nữa mới đến giờ. Tụi mình có thể kêu kem "chén" thoải mái.
     - Ai trả tiền? - Cúc Hương hỏi ngay.
     Xuyến nhếch mép:
     - Phong Khê! Lát nữa, tao sẽ bắt hắn "xùy" tiền ra!
     Thục chớp mắt:
     - Rủi anh ta không đến thì sao? - Sao lại không đến! - Xuyến nhún vai - Chính hắn đã nhận lời rồi kia mà!
     - Tao chỉ nói rủi chứ bộ!
     Xuyến nhìn Phán, cười cười:
     - Nếu vậy thì người nhận lãnh "vinh dự" đó là ông bạn vàng của mình đây chứ còn ai.
     Cúc Hương khoái chi, xổ câu tiếng Anh mới học:
     - Oh! Great idea!
     Mặc cho hai cô gái "tấn công", Phán chỉ ngồi cười cười. Thấy vậy, Cúc Hương "đế" liền:
     - Nghe nói được "thế chỗ" Phong Khê, khoái quá ngồi cười tủm tỉm hoài hén!
     Lời nói "ẩn dụ" của Cúc Hương khiến Phán đỏ mặt. Anh giả vờ đưa mắt nhìn ra hồ.
     Thục cũng lúng túng không kém. Cũng như Phán, nó làm ra vẻ như đang say sưa ngắm nghía những người đi lại trên đường. Bỗng Thục giật bắn người, hốt hoảng kêu lên:
     - Kìa!
     Xuyến và Cúc Hương nhớn nhác quay ra:
     - Gì vậy?
     - Hoàng Hòa! - Thục đáp, giọng chưa hết thảng thốt.
     Cùng lúc đó, Xuyến và Cúc Hương đã kịp nhìn thấy Hoàng Hòa với chiếc cúp 82 quen thuộc. Anh đang lượn vòng cung quanh bờ hồ, hướng về phía quán Dạ Lan. Xuyến nghe tim mình đập thình thịch. Nó quay lại nhìn Thục và Cúc Hương, khẽ giọng dặn:
     - Tụi mày ngồi nhích vô trong một chút đi! Cứ bình tĩnh, để tao đối phó.
     Hai cô gái tuân lệnh răm rắp. Nhìn vẻ mặt khẩn trương của Xuyến, Cúc Hương hiểu rằng cuộc "đụng độ" lần này sẽ căng thẳng hơn những lần trước nhiều. Lần này yếu tố bất ngờ không còn là lợi thế của bọn Xuyến nữa, Hoàng Hòa đã có thì giờ chuẩn bị. Anh ta sẽ không để cho bọn Xuyến tấn công tối tăm mặt mũi như hôm nào. Chắc chắn anh ta sẽ phản đòn. Với những thứ "vũ khí" gì, chỉ có trời mới biết...
     Những ý nghĩ trong đầu Cúc Hương chưa kịp diễn ra hết, chiếc cúp màu xanh của Hoàng Hòa đã trờ tới trước quán.
     Nhưng Hoàng Hòa chẳng tỏ vẻ gì muốn ghé vào điểm hẹn. Vẫn không giảm tốc độ, anh thản nhiên lướt qua mặt bọn Xuyến, đảo một vòng rồi chui tọt vào đường Võ Văn Tần, mất hút. Ba cô gái chỉ biết giương mắt ngơ ngác nhìn theo.
     - Sao lạ vậy cà? - Cúc Hương hỏi trổng trổng, giọng ngẩn ngơ.
     - Có gì đâu mà lạ! - Thục đáp, cố giấu một tiếng thở phào nhẹ nhõm - Anh ta không muốn gặp tụi mình thì thôi!
     - Nhưng hắn đã bảo là hắn sẽ đến kia mà?
     - Thì hắn đã đến! - Xuyến lên tiếng, chậm rãi - Nhưng hắn không muốn ghé vào!
     - Nếu vậy thì đến làm gì? - Cúc Hương không nén được bất bình.
     Xuyến tặc lưỡi:
     - Chỉ vì tụi mình đã tính sai một nước cờ.
     Vừa nói, Xuyến vừa khẽ đưa mắt nhìn Phán, nãy giờ đang ngồi im lìm trên ghế theo lệnh của Cúc Hương. Bắt gặp tín hiệu của Xuyến, Cúc Hương vỡ lẽ ngay. Nó gật gù:
     - Hóa ra là do Phán củi! Chính vì thấy anh ta ngồi lù lù ở đây nên Hoàng Hòa bỏ chạy luôn chứ gì!
     Giọng của Cúc Hương oang oang, Xuyến muốn ngăn mà không kịp. Phán gượng gạo phân trần:
     - Tại bạn rủ tui đi theo chứ bộ!
     Sợ Cúc Hương nổi khùng "độp" Phán, Xuyến vội vàng can thiệp:
     - Đúng ra, không tại ai trong tụi mình cả. Chỉ tại tên Phong Khê "thỏ đế" kia thôi. Một người đàn ông chân chính là một người đàn ông không bao giờ thất hẹn với phụ nữ, dù gặp bất cứ tình huống nào! Nhưng Phong Khê đã hành động một cách thiếu lịch sự. Hắn đã tỏ ra tồi tệ hơn tụi mình tưởng!
     Sau khi "rủa xả" Phong Khê không tiếc lời, Xuyến kết thúc bản cáo trạng bằng một giọng kiên quyết:
     - Kể từ giờ phút này, tao tuyên bố "khai tử" nhân vật Phong Khê. Tụi mình đừng bao giờ nhắc đến hắn nữa. Cứ coi như không có hắn trên cõi đời này và những chuyện vừa qua chỉ là một giấc mơ...
     - Một giấc mơ "ngọt ngào" và chứa nhiều calories! - Cúc Hương xuýt xoa.
     Xuyến khẽ lườm Cúc Hương rồi quay sang Thục, tiếp:
     - Còn cô tiểu thư nhà này nên bắt đầu tẩy rửa hình ảnh tay Phong Khê mắc toi kia ra khỏi đầu óc là vừa, dù đó là hình ảnh của Hoàng Hòa hay của bất cứ một anh chàng tưởng tượng nào!
     Cúc Hương gật gù tiếp:
     - Và "điền vào chỗ trống" bằng hình ảnh của... Phán củi!
     "Lời bàn" trắng trợn của Cúc Hương khiến cả Phán lẫn Thục đều đỏ mặt. Thục đập tay lên lưng Cúc Hương:
     - Nói bậy nè!
     - Bậy gì! - Cúc Hương trợn mắt - Từ khi phát hiện Phong Khê là Hoàng Hòa, tình cảm mày bắt đầu rục rịch chuyển hướng, bộ tao đui sao không biết!
     Rồi không đợi cho Thục mở miệng chống chế, Cúc Hương nháy mắt với Phán:
     - Tui nói vậy, bạn có ý kiến gì không?
     Trước câu hỏi ngang phè của Cúc Hương, Phán chẳng biết phải đáp như thế nào, chỉ lắp bắp:
     - Ơ, tui... tui...
     Cúc Hương gật đầu, ranh mãnh:
     - €, ý bạn muốn nói là "tui đồng ý" nhưng xúc động quá nói không ra lời chứ gì! Thôi được rồi, như vậy thì từ ngày mai trở đi, bạn được quyền đi chơi chung với tụi này, được quyền làm thơ tặng con Thục tha hồ, mỗi ngày mười bài cũng được, rồi mỗi khi tụi này đi ăn đi uống, bạn lại được quyền trả tiền thoải mái...
     - Tui... tui không đi với các bạn được đâu! - Phán ấp úng.
     - Chà, chà! - Cúc Hương hừ giọng - Vừa nghe nói tới khoản "được quyền trả tiền" đã phát hoảng lên rồi phải không? "Yêu" gì kỳ "dzậy"?
     - Không phải tại chuyện đó!
     - Chứ tại chuyện gì?
     Phán chép miệng:
     - Ngày mai tui... về quê rồi!
     Cúc Hương tròn mắt:
     - Về gì về hoài vậy?
     - Ừ.
     Phán lơ đãng đáp, đầu óc còn mải nghĩ ngợi tận đâu đâu. Cúc Hương nhăn mặt:
     - Ừ là sao? Bạn về chừng nào lên?
     - Không lên nữa! Lần này tui về luôn! - Giọng Phán buồn buồn.
     Lời tiết lộ của Phán khiến ba cô gái sửng sốt:
     - Về luôn? Sao vậy?
     Phán thở dài:
     - Ba tui mất rồi, bây giờ chỉ còn một mình mẹ tui ở nhà. Tui phải ở bên cạnh để trông nom, săn sóc.
     - Chứ anh em của bạn đâu? - Xuyến hỏi.
     - Tui đâu có anh em. Ba mẹ tui chỉ có mình tui.
     Cảnh ngộ của Phán khiến bầu không khí sôi động giữa các cô gái bỗng chốc lặng đi. Cúc Hương chẳng buồn chọc ghẹo Phán nữa. Mà nó bâng khuâng hỏi:
     - Nhưng bạn phải trở lên thi tốt nghiệp chứ?
     Phán lắc đầu:
     - Chắc tui không thi.
     Xuyến kinh ngạc:
     - Như vậy bạn cũng không thi đại học luôn?
     - Ừ. Tui sẽ kiếm một cái nghề nào đó ở dưới quê.
     Phán nói chậm rãi, cố giữ vẻ bình tĩnh nhưng Thục vẫn cảm nhận được nỗi buồn rầu chất chứa trong từng giọng điệu của anh. Lòng se lại, Thục ngước nhìn anh, ngậm ngùi hỏi:
     - Bạn không ở lại thêm vài ngày được sao? Ngày mốt lớp mình liên hoan rồi!
     Phán ngạc nhiên khi thấy mắt Thục đỏ hoe. Một nỗi xúc động dạt dào dâng lên trong lòng khiến Phán mừng mừng tủi tủi. Anh rất muốn nói với Thục là anh thèm ở lại biết bao. Anh thèm được chúi đầu vào bài vở ôn thi như các bạn. Anh thèm được đặt chân lên giảng đường đại học, dẫu chỉ một lần thôi. Anh cũng rất muốn nói với Thục là anh luôn ao ước được ở bên cạnh Thục để ngày nào cũng được nhìn thấy Thục. Chỉ nhìn thấy Thục thôi, đối với anh đã là một niềm vui sướng lớn lao rồi. Và nếu Thục muốn, nếu Xuyến và Cúc Hương không trêu chọc, anh sẽ làm thơ tặng Thục, ngàn vạn bài, tới triệu bài, bao nhiêu cũng được. Anh sẽ không làm thơ cho ai, ngoài Thục. Hàng trăm ý nghĩ quay cuồng trong đầu Phán. Anh muốn nói với Thục bao nhiêu là chuyện. Nhưng anh lại không thể để mẹ ở nhà một mình. Anh phải về bên cạnh mẹ, càng sớm càng tốt. Vì vậy mà rốt cuộc, Phán đã chẳng nói được một lời nào. Anh chỉ cắn chặt môi, lặng lẽ nhìn Thục và khẽ lắc đầu.
     - Bạn cho địa chỉ đi! Mai mốt tụi này sẽ viết thư cho bạn! - Xuyến lên tiếng phá tan sự im lặng.
     - Ở dưới tui không có địa chỉ rõ ràng như trên này! - Phán lúng túng - Gửi về xã, dễ thất lạc lắm!
     Rồi thấy các cô gái mặt mày tiu nghỉu, Phán vội nói thêm:
     - Thôi, để tui ghi địa chỉ của các bạn! Có dịp lên thành phố, tui sẽ ghé thăm.
     Đang ỉu xìu như bông hoa héo, Cúc Hương bừng tỉnh liền:
     - Ừ, hay đấy!
     Rồi nó vội vã xé "rẹt" một tờ giấy trong cuốn tập mang theo, miệng liến thoắng:
     - Để tui ghi địa chỉ của tui trước. Rồi tới con Xuyến. Con Thục ghi sau cùng. Chứ nếu để ghi con Thục trước, bạn đâu có thèm đọc tới địa chỉ của hai đứa "bạc phước" này!
     Câu pha trò của Cúc Hương có làm Thục vui lên đôi chút. Nhưng đến khi nắn nót chép địa chỉ của mình trên tờ giấy Xuyến đưa, tự dưng Thục thấy mắt mình nhòe đi.
     Cho đến lúc ấy, Thục vẫn không hiểu nỗi xúc động rưng rưng của mình xuất xứ từ lòng cảm thương số phận không may của một người bạn hay đó chính là nỗi niềm vương vấn lúc chia tay.

Bồ Câu Không Đưa Thư (Chương 12 - Nguyễn Nhật Ánh)

Còn lại ba người, Cúc Hương ngó Xuyến:
     - Hắn ngoan cố ghê hén mày ?
     - Ừ.
     - Không hiểu sao hắn lại sợ tụi mình dữ vậy! - Cúc Hương tiếp tục, giọng băn khoăn - Nếu hắn thú nhận hắn là Phong Khê, tụi mình đâu có "ăn thịt" hắn! Ngược lại, mình còn có "cảm tình" với hắn nữa là khác!
     - Cảm tình với ai ? - Thục vụt hỏi.
     - Với anh chàng Phong Khê của mày chứ với ai!
     - Lại xạo đi! - Thục trề môi - Mày với con Xuyến lúc nào cũng hăm he "lột da" người ta mà bây giờ lại bảo có cảm tình!
     - Mày ngốc lắm! "Lột da" là một chuyện, còn "cảm tình" là chuyện khác. Hắn nhờ nhỏ em nhét thư vào ngăn bàn để cho tụi mình vào xiếc, cái tội tày đình đó phải trừng trị đến nơi đến chốn. Nhưng việc hắn cung cấp thực phẩm một cách tận tụy và đều đặn theo yêu cầu của tụi mình, chuyện đó mình phải ghi lòng tạc dạ. Ông bà chẳng bảo "Ăn cây nào rào cây nấy" là gì!
     Thục bật cười:
     - Mày đúng là chỉ quan tâm đến mỗi chuyện ăn uống! Hễ ai cho mày ăn, dù chỉ một viên kẹo thôi, cũng khiến mày xúc động và nhớ ơn suốt đời!
     Cúc Hương thản nhiên:
     - Thì sống có tình nghĩa là phải vậy chứ sao! Tao đâu phải hạng người ăn cháo đá bát!
     Thục tính chọc Cúc Hương chơi nhưng thấy đối phương đối đáp như vậy, nó chỉ biết ngồi ngẩn tò te. Xuyến ngó Thục, cười hì hì:
     - Mày nói không lại cái miệng ăn dầu ăn mỡ của con Cúc Hương đâu. Hoàng Hòa còn bị nó bắt nạt thiếu điều vãi mật, mày ăn thua gì!
     - Thôi, đừng nhắc đến hắn nữa! - Cúc Hương nhăn mặt - Đồ dám làm mà không dám chịu!
     Xuyến thong thả:
     - Theo tao, hắn không phải không dám chịu. Có điều hắn lâm vào thế kẹt.
     - Thế kẹt? - Cúc Hương trố mắt.
     - Ừ! - Xuyến gật đầu - Mày nhớ lúc tặng tụi mình ba trái xoài, hắn viết gì không?
     Xuyến chưa kịp đáp, Thục đã buột miệng đọc:
     Khi chưa biết thì kêu huyền bí
     Lúc hay ra giản dị lắm thay
     Xoài ngon ba trái trao tay
     Mong rằng gặp gỡ sau này có khi
     Cúc Hương liếc Thục:
     - Chà, cô nương này thuộc thư tình làu làu còn hơn thuộc ca dao nữa, Xuyến ơi!
     Trong khi Thục đấm thùm thụp vào lưng Cúc Hương thì Xuyến chậm rãi giải thích:
     - Căn cứ vào bài thơ mà con Thục vừa đọc thì ngay từ lúc đó, hắn đã có ý định giáp mặt với tụi mình. Cái câu "mong rằng gặp mặt sau này có khi" đã tố cáo điều đó.
     - Vậy sao lúc "gặp gỡ", hắn lại chối bai bải ? - Cúc Hương thắc mắc.
     - Đơn giản thôi! - Xuyến nhún vai - Hắn không định che giấu sự thật, nhưng hắn muốn tự hắn nói ra điều đó. Đằng này, hắn chưa kịp tiết lộ đã bị tụi mình khám phá ra. Vì vậy, hắn "quê". Đành chối bay chối biến.
     Cúc Hương gục gặc đầu:
     - Mày có lý! Nhưng chẳng lẽ hắn chối tới già ?
     - Cái đó thì tao không biết! Nhưng với những chứng cớ rành rành như vậy, tao nghĩ sớm muộn gì hắn cũng phải thú nhận!
     Cúc Hương liếc đồng hồ:
     - Thôi, tụi mình về đi, khuya rồi! Chuyện đó từ từ tính. Đằng nào ngày mai tụi mình cũng gặp lại hắn. Để xem tối nay anh em hắn bàn cách đối phó với tụi mình như thế nào!
     Ba cô gái đinh ninh anh em Hoàng Hòa sẽ "hợp tác" với nhau nghĩ ra một "độc chiêu" nào đó để "gỡ bí". Nào ngờ chiều hôm sau, Hoàng Hòa vẫn tiếp tục giở chứng cũ. Khi các cô gái vây lại chất vấn, anh cứ lì ra:
     - Tui đã nói rồi. Tui không phải là Phong Khê.
     Cúc Hương quắc mắt:
     - Bạn đã hỏi chuyện em bạn chưa?
     - Rồi.
     - Em bạn bảo sao?
     - Nó bảo nó không biết gì hết.
     Cúc Hương "hứ" một tiếng:
     - Nó nói vậy mà bạn tin được hả?
     Hoàng Hòa gãi gáy:
     - Chứ không tin thì tui biết làm gì?
     - Ký cho nó lủng sọ chứ làm gì!
     Biết Cúc Hương nhắc lại lời hăm dọa tối hôm qua để trêu mình, Hoàng Hòa thoáng bối rối. Nhưng anh chưa kịp nghĩ ra cách "trả miếng" thì Xuyến đã hừ giọng:
     - Bạn không biết, em bạn cũng không biết, vậy ai là người bỏ thư vô ngăn bàn?
     Bị quay như dế, Hoàng Hòa đâm quạu:
     - Các bạn muốn biết thì đi mà điều tra lấy, sao cứ nhè tui mà hỏi!
     - Khỏi cần bạn nhắc! - Xuyến lạnh lùng - Tụi tui đã điều tra rồi! Kết quả điều tra cho thấy bạn chính là Phong Khê!
     - Trời ơi là trời! - Hoàng Hòa đưa hai tay lên vò đầu - Điều tra vậy mà cũng bày đặt điều tra! Đúng là những thám tử hạng bét!
     Xuyến tái mặt:
     - Bạn nói ai vậy ?
     Biết mình lỡ lời nhưng Hoàng Hòa vẫn đổ liều:
     - Tui không nói bạn. Tui chỉ nói những ai điều tra bậy bạ kìa!
     - Chính con Thục điều tra đó! - Cúc Hương đột ngột xen lời - Bạn dám bảo nó là "hạng bét" phải không?
     Nghe nhắc đến Thục, mặt Hoàng Hòa đột nhiên biến sắc, anh lúng túng như gà mắc tóc:
     - Không, không... tui đâu có nói Thục...
     Thấy tình hình càng lúc càng trở nên căng thẳng, rối rắm, mình lại có nguy cơ bị đưa ra làm bia đỡ đạn, Thục vội vã kéo tay Xuyến và Cúc Hương:
     - Thôi, tụi mình vô lớp đi! Sắp đến giờ học rồi.
     Nói xong, không cần biết Xuyến và Cúc Hương có đồng ý hay không, Thục hấp tấp kéo cả hai chạy một lèo, bỏ mặc Hoàng Hòa đang hậm hực đứng trông theo.
     Nhưng đâu chỉ có Hoàng Hòa hậm hực, Xuyến và Cúc Hương bụng cũng đang tức anh ách. Vừa đi theo Thục, Cúc Hương vừa làu bàu:
     - Thật tao chưa thấy ai "mặt dày" như "sư phụ" Hoàng Hòa này!
     Còn Xuyến thì liếc Thục, dài giọng:
     - Mày bắt đầu ca bản "thôi là hết chia ly từ đây" đi là vừa! Từ nay đừng có mà tơ tưởng đến Phong Khê Phong Khiếc gì nữa!
     Biết hai bạn đang cáu, Thục chẳng nói gì, chỉ cười tủm tỉm cho qua chuyện.
     Nỗi ấm ức kéo dài đến hai ngày sau. Trong thời gian đó, Hoàng Hòa luôn tìm cách tránh mặt ba cô gái. Tụi Xuyến cũng chẳng buồn liếc anh lấy một cái. Hai bên như những người không quen biết.
     Đến ngày thứ ba, Phán lên. Vừa thấy bóng anh ngoài cửa lớp, Cúc Hương đã chạy vụt ra. Lòng đầy hờn giận, nó đang mong gặp người quen để xả bớt nỗi uất ức. Nhưng mắt vừa chạm miếng vải đen trước ngực Phán, Cúc Hương bỗng thấy đầu mình "nguội" hẳn đi. Nó chợt thấy sự bực dọc của mình so với nỗi mất mát của Phán thật chẳng thấm vào đâu. Và thay vì hung hăng kể tội Hoàng Hòa, giọng nó bỗng trở nên bùi ngùi:
     - Bạn mới lên hả?
     - Ừ, tui mới lên hồi mười giờ sáng.
     Cúc Hương định nói vài lời chia buồn nhưng lại thấy câu mình định nói có vẻ khách sáo nên cứ ấp a ấp úng như đang ngậm nếp dẻo trong mồm. Thấy điệu bộ lóng nga lóng ngóng của Cúc Hương, Phán đoán ngay ra tâm trạng của người đối diện. Anh cũng chẳng muốn người khác nhắc dến nỗi đau của mình nên hỏi lảng sang chuyện khác:
     - Lớp mình mấy bữa nay có gì lạ không?
     - Cũng vậy thôi! €, có một chuyện.
     - Chuyện gì?
     - Chuyện anh chàng Phong Khê đó!
     Phán sực nhớ ra:
     - €, hôm trước các bạn đi gặp anh ta kết quả ra sao ?
     Cúc Hương sầm mặt:
     - Hắn không chịu nhận. Lại còn chê tụi này là thám tử hạng bét. Thật tức muốn nổ đom đóm mắt!
     Rồi bằng một giọng tức tối, Cúc Hương lần lượt thuật lại những cuộc "đụng độ" với Hoàng Hòa trong mấy ngày qua.
     Nghe xong, Phán cười:
     - Muốn anh chàng Phong Khê phải "hiện nguyên hình" đâu có khó!
     - Không khó ?
     - Ừ, có một cách.
     Cúc Hương tròn mắt:
     - Cách gì vậy ?
     Phán thủng thẳng:
     - Hẹn gặp hắn.
     - Hẹn gặp?
     - Ừ.
     Cúc Hương liếm môi:
     - Làm sao hẹn?
     - Thì cứ làm như trước nay. Đặt thư trong ngăn bàn. Nói rằng trước lúc chia tay, các bạn muốn gặp mặt hắn một lần.
     Cúc Hương gật gù:
     - Hay đấy! Để tui hỏi ý kiến con Xuyến!
     Sau khi nghe Cúc Hương thuật lại kế hoạch của "thầy dùi" Phán củi, Xuyến tán thành ngay:
     - Chắc tụi mình phải làm vậy thôi! Chẳng còn cách nào khác.
     Rồi nó giục Cúc Hương:
     - Mày soạn "tối hậu thư" đi!
     - Ngay bây giờ ?
     - Ừ, ngay bây giờ. Còn mấy hôm nữa là nghỉ hè rồi. Nếu trù trừ sẽ không kịp.
     Cúc Hương lại lưỡng lự:
     - Viết "văn xuôi" hay "văn vần"? Nếu làm thơ, phải kêu Phán củi!
     - Khỏi! - Xuyến phẩy tay - Giờ phút này không cần phải "thơ thẩn". Cứ viết sao cho mùi mẫn, hễ đọc xong hắn phải vừa khóc vừa chạy thục mạng đi kiếm tụi mình.
     Cúc Hương không thắc mắc nữa. Nó xích lại góc bàn, lặng lẽ ngồi "sáng tác".
     Thục nãy giờ không nói gì, bỗng nhìn Xuyến băn khoăn:
     - Rủi anh ta không trả lời thì sao?
     - Chẳng sao cả! - Xuyến thản nhiên - Đây là một cách kiểm tra. Nếu không dám gặp tụi mình, hắn đích thị là Hoàng Hòa không sai một mảy. Còn nếu không phải là Hoàng Hòa, thế nào hắn cũng dẫn xác đến!
     Nghe Xuyến nói vậy, tự nhiên trong lòng Thục bỗng lóe lên một tia hy vọng. Ừ, biết đâu đấy! Biết đâu Phong Khê không phải là Hoàng Hòa, mà là một người khác. Một người giống như lâu nay Thục vẫn hình dung. Nhưng ý tưởng mới mẻ đó không kéo dài được lâu. Nghĩ đến những sự kiện diễn ra trong thực tế, Thục bất giác thở dài. Căn cứ vào mối quan hệ giữa Hoàng Hòa và Hoàng Hoa, Phong Khê không thể là ai khác ngoài anh chàng lớp trưởng hào hoa. Và như vậy cuộc "hẹn hò" của bọn Thục chắc chắn sẽ bất thành. Đúng như Xuyến nói, đã lỡ chối bai bải mình không phải là Phong Khê thì chẳng có lý nào Hoàng Hòa lại chấp nhận cuộc gặp gỡ này.
     Trong khi Thục đang nghĩ vơ nghĩ vẩn thì Cúc Hương đã thảo xong lá thư. Nó đưa cho Xuyến.
     - Lâm ly lắm! - Đọc xong Xuyến gật đầu khen - Kiến trong hang mà đọc được lá thư này cũng phải bò ra, huống gì Hoàng Hòa! Nhưng mày quên một điều cực kỳ quan trọng!
     - Điều gì ? - Cúc Hương ngạc nhiên.
     - Ngày giờ và địa điểm.
     - Cha mẹ ơi! Chuyện quan trọng vậy mà không hiểu sao tao bỗng quên béng đi mất!
     Vừa kêu lên, Cúc Hương vừa giật tờ giấy trên tay Xuyến. Nó lăm lăm cây viết trên tay:
     - Tụi mình hẹn gặp hắn ở đâu đây ?
     Xuyến nhún vai:
     - Tùy mày "bố trí".
     Cúc Hương gãi đầu:
     - Ở nhà hát Hòa Bình hén?
     - Mày lúc nào cũng đùa được! - Xuyến làu bàu.
     Cúc Hương rụt cổ:
     - Thôi, hẹn tại quán kem Dạ Lan vậy.
     - Cạnh hồ Con Rùa hả ? - Xuyến nhướng mắt.
     - Ừ, được không? Tụi mình sẽ hẹn gặp hắn tại đó lúc năm giờ chiều mốt!
     - Hỏi con Thục coi! - Xuyến hất hàm.
     Nhưng Thục chẳng có ý kiến gì. Nó chỉ buông thõng:
     - Tùy tụi mày!
     Trong thâm tâm, Thục không tin lá thư Cúc Hương dày công soạn thảo sẽ được hồi âm. Hoàng Hòa nhất định sẽ không dám gặp mặt bọn Thục, như vậy anh ta chẳng mất công trả lời làm gì.
     Nhưng đầu giờ chiều hôm sau, khi Thục hờ hững thò tay vào ngăn bàn, nó bỗng giật bắn người khi chạm phải một mẩu giấy nhỏ gấp tư. - Mở ra coi! - Xuyến và Cúc Hương cùng thảng thốt kêu lên.
     Tờ giấy được mở ra. Trong đó chỉ vỏn vẹn có ba chữ: "Mình sẽ đến".

Bồ Câu Không Đưa Thư (Chương 11 - Nguyễn Nhật Ánh)

Tin buồn của Phán khiến nỗi háo hức "lật tẩy" Phong Khê của ba cô gái hơi chùng xuống. Nhưng không vì vậy mà cuộc gặp gỡ ở nhà hát Hòa Bình bị đình lại.
     Đúng bảy giờ tối thứ bảy, Xuyến, Thục và Cúc Hương đã chễm chệ ngồi trong một quán chè trước cổng nhà hát. Hoàng Hòa hẹn 7 giờ 30' nhưng Xuyến khăng khăng đòi tới sớm để... chủ động tình hình. Nó hùng hồn thuyết một tràng về "binh pháp":
     - Mình đông, địch ít, mình ở trong tối, địch ở ngoài sáng, mình lấy binh khỏe đợi binh mệt, đánh trăm trận chắc chắn thắng trăm lẻ một trận không sai!
     Cúc Hương cười khúc khích:
     - Theo "thiển ý" của tao, sau khi tốt nghiệp phổ thông, mày thi vô Học viện Quân sự là đúng "năng khiếu" nhất!
     Xuyến cười cười:
     - Để rồi coi! Biết đâu đấy!
     Trong khi Xuyến và Cúc Hương ngồi đấu láo, Thục lặng lẽ thả hồn mình bay tận đâu đâu. Khác với hai bạn, Thục chẳng thấy hào hứng gì về cuộc gặp gỡ tối nay.
     Trước đây, khi ngỡ Phong Khê là đám "nữ quái" buổi sáng, Thục đã thấy hụt hẫng. Bây giờ phát hiện ra Phong Khê là Hoàng Hòa, Thục lại càng dửng dưng. Phong Khê trong trí tưởng tượng của Thục là một chàng trai hoàn toàn khác, chứ không đỏm dáng như Hoàng Hòa. Không hiểu sao, Thục không ưa nổi vẻ chải chuốt, bảnh bao của anh chàng lớp trưởng.
     Hoàng Hòa bảnh trai, con nhà giàu lại học giỏi, mặt nào cũng đáng mười trên mười. Nhiều bạn gái trong lớp để ý Hoàng Hòa nhưng anh phớt lờ. Anh chỉ đặc biệt quan tâm đến Thục. Ngồi học, anh cứ liếc qua chỗ Thục. Ngày nào cũng vậy. Đến nỗi Xuyến và Cúc Hương phải trêu Thục "coi chừng mày mòn hết da mặt bây giờ".
     Dĩ nhiên Thục thừa biết Hoàng Hòa có cảm tình với mình. Nhưng không hiểu sao, điều đó lại khiến Thục đâm chột dạ. Mỗi lần Hoàng Hòa nhìn Thục, Thục đều ngoảnh mặt đi. Mà không chỉ trong lớp, bất cứ ở đâu Thục cũng luôn luôn lẩn tránh ánh mắt của anh, cái ánh mắt nửa như thăm dò nửa lại thản nhiên kiêu hãnh. Ngay cái cách anh viết giấy hẹn Thục đi xem kịch tối nay cũng vậy. Như một sự áp đặt. Anh dúi vào tay Thục một tấm thiệp rồi biến mất tăm, không cần biết Thục có nhận lời hay không. Nếu không có "chỉ đạo" của Xuyến và Cúc Hương thì có lẽ tối nay Thục nhất định nằm lì ở nhà, mặc cho Hoàng Hòa tha hồ mong ngóng.
     Càng nghĩ ngợi, Thục càng cảm thấy Hoàng Hòa chẳng giống anh chàng Phong Khê một chút xíu nào. Phong Khê chân thành, khiêm tốn và dễ thương hơn. Vậy mà rốt cuộc hai người lại là một, thật tréo ngoe! Từ khi phát hiện ra điều đó, Thục cứ bần thần, ngơ ngẩn như vừa chia tay một người bạn thân thiết và mỗi lần nghĩ đến, Thục không sao nén được tiếng thở dài.
     - Anh chàng Romeo của mày đến rồi kìa! Ngồi đó mà thở vắn than dài!
     Tiếng Cúc Hương đột ngột vang lên khiến Thục như choàng tỉnh. Nó vội vàng nhìn sang bên kia đường:
     - Đâu ?
     Cả Xuyến cũng dòm dáo dác, miệng hỏi lia:
     - Mày có bịa không đấy? Hắn đứng đâu sao tao không thấy?
     Cúc Hương chỉ tay qua nhà hát:
     - Hắn đang từ trong bãi gửi xe đi ra kìa!
     - €, tao thấy rồi! - Xuyến kêu lên - Chà, chà, bữa nay hò hẹn với tiểu thư nhà mình, anh chàng diện kẻng ác! Com-lê từ đầu đến chân. Chỉ thiếu "khô mực" đeo toòng teng trước ngực nữa thôi!
     Cúc Hương khều Thục:
     - Ra đón "người đẹp" đi chứ mày !
     - Mày ra đi ! - Thục nhăn nhó.
     Cúc Hương quắc mắt:
     - Con nhỏ này vô duyên! Hắn hẹn với mày chứ đâu có hẹn với tao !
     Thục nài nỉ:
     - Thôi, ba đứa cùng ra !
     Cúc Hương còn đang chần chừ thì Xuyến đã phán:
     - Một đứa ra thôi !
     - Thấy chưa! - Cúc Hương nháy mắt với Thục - Con Xuyến đâu có cho tao ra! Chỉ mày mới được cái diễm phúc đó thôi!
     Thục ngó Xuyến, giọng giận dỗi:
     - Sao hôm trước mày bảo cả ba đứa cùng đi gặp Hoàng Hòa?
     - Thì ba đứa cùng gặp! - Xuyến nhún vai - Nhưng đó là lát nữa. Còn bây giờ thì một đứa ra gặp hắn thôi!
     - Thôi đi đi mà! - Cúc Hương trêu Thục - Chú rể sốt ruột rồi kìa! Mày đâu phải phụ nữ hệ PAL mà ngồi lì ở đây!
     Thục mắt mày méo xẹo, đang tần ngần không biết có nên đứng dậy hay không thì Xuyến thình lình buột miệng:
     - Con Thục ngồi đó. Để con Cúc Hương ra.
     Lời tuyên bố bất ngờ của Xuyến khiến hai cô bạn đều chẫn hửng. Trong khi Thục thở phào nhẹ nhõm thì Cúc Hương trố mắt ngó Xuyến:
     - Mày có nói lộn không đấy?
     - Không hề.
     - Tao ra gặp Hoàng Hòa ?
     Xuyến vẫn nghiêm trang:
     - Đích thị.
     Cúc Hương chớp chớp mắt:
     - Tao sẽ dẫn hắn vô rạp hát xem kịch?
     - Không! - Xuyến từ tốn - mày sẽ dẫn hắn vô đây !
     - Vô đây ? - Cúc Hương ngạc nhiên.
     Xuyến vẫn điềm đạm:
     - Ừ. Hắn sẽ "thọ tử" tại đây. Ngay quán chè ngọt ngào này.
     Cúc Hương gật gù, tỏ vẻ hiểu ra vấn đề. Nhưng nó vẫn tặc lưỡi phân bì:
     - Sao không phải là con Thục? Con Thục ra dẫn hắn vô cũng được vậy ?
     - Con Thục không được! - Xuyến lắc đầu - Tiểu thư nhà mình vốn yếu đuối, nó sẽ không lôi được Hoàng Hòa vô đây mà có khi còn bị Hoàng Hòa dụ dỗ đem đi mất. Tốt nhất là làm theo lời ông bà: cẩn tắc vô ưu!
     - Thôi đừng có xổ nho chùm ra nữa! - Cúc Hương làu bàu - Thế còn mày ?
     Xuyến cười hì hì:
     - Tao lại càng không được! Trên trán tao có chữ "coi chừng nguy hiểm". Có cho vàng, Hoàng Hòa cũng không dám đi theo tao. Hắn sợ tao dẫn hắn đến... đồn công an.
     Dù đang bực mình, nghe Xuyến pha trò, Cúc Hương cũng phải phì cười:
     - Thôi được rồi! Tụi mày cứ "ngồi mát ăn bát vàng" ở đây, để tao làm Kinh Kha qua sông dụ Địch!
     Nói xong, Cúc Hương đủng đỉnh bước ra cửa.
     - Qua sông qua biển gì kệ mày, nhưng nhớ coi chừng xe đụng!
     Xuyến dặn vói theo nhưng không biết Cúc Hương có nghe thấy hay không. Thục vừa đưa mắt nhìn Xuyến, khi ngoảnh lại, Cúc Hương đã biến mất.
     Còn lại hai người, Thục rụt rè hỏi Xuyến:
     - Lát nữa sao ?
     - Lát nữa tụi mình sẽ "lột da" hắn chứ sao !
     - Tao muốn nói chuyện xem kịch kìa!
     Xuyến khịt mũi:
     - Chuyện đó hạ hồi phân giải! Coi cũng được, không cũng được! Vở kịch sắp diễn ra còn hay hơn vở "Tình nghệ sĩ" nhiều!
     Nghe Xuyến nói vậy, Thục không hỏi nữa nhưng nó cảm thấy lòng hồi hộp và lo lắng không đâu.
     Thục chưa kịp trấn tĩnh, Cúc Hương và Hoàng Hòa đã xuất hiện. Cúc Hương trước, Hoàng Hòa sau, cả hai đang lững thững bước vào trong quán và tiến lại chỗ Xuyến và Thục ngồi.
     Thục vừa liếc nhìn ra đã bắt gặp ngay ánh mắt tinh quái của Cúc Hương. Cúc Hương nháy nhó với Thục, mặt mày rạng rỡ hệt Caesar vừa hạ xong thành La Mã, nụ cười nghịch ngợm lấp lánh trên môi. Hoàng Hòa thập thò phía sau, bộ mặt thiểu não như một tên trộm bị dân phòng tóm gáy, tương phản hẳn với bộ cánh "oách" không thua gì tài tử xi-la-ma.
     - Chào các bạn!
     Vừa ngồi xuống ghế, Hoàng Hòa vừa lên tiếng, giọng cố làm ra vẻ niềm nở nhưng ánh mắt lại nhìn Thục đầy trách móc. Thục khẽ rùng mình. Nó cắn chặt môi và vội vã nhìn xuống đất.
     Dĩ nhiên nhất cử nhất động của Hoàng Hòa không qua được mắt Xuyến. Nhưng Xuyến vẫn thản nhiên. Nó nhìn Hoàng Hòa, vui vẻ hỏi:
     - Gặp tui với con Cúc Hương ở đây, bạn có bất ngờ không vậy ?
     Câu hỏi thẳng thừng của Xuyến làm Hoàng Hòa hơi lúng túng. Nhưng với bản lĩnh của một lớp trưởng, Hoàng Hòa nhanh chóng lấy lại tinh thần. Anh mỉm cười, hắng giọng:
     - Bất ngờ chứ sao không! Tui đâu có biết hai bạn cũng thích xem kịch!
     - Vậy bây giờ biết rồi bạn tính sao đây ?
     Hoàng Hòa rộng rãi:
     - Thì tui mua vé mời hai bạn vào xem luôn chứ sao !
     - Bạn nói thật không vậy ?
     - Ai mà dám đùa với các bạn!
     Thấy giọng lưỡi của Hoàng Hòa có vẻ châm chọc, Cúc Hương không nhịn được, liền vọt miệng:
     - Người khác thì không dám nhưng bạn thì dám đấy !
     - Sao Cúc Hương lại nói vậy ?
     Thấy Hoàng Hòa nhìn mình với vẻ ngây thơ vô tội, Cúc Hương nổi khùng định lên tiếng kể tội đối phương, nhưng Xuyến đã đưa tay ngăn lại:
     - Từ từ đã !
     Rồi Xuyến quay qua Hoàng Hòa, cười cười hỏi tiếp:
     - Bạn mời tụi này vô xem kịch mà trong bụng có vui vẻ không đấy ?
     - Nếu không vui thì tui đâu có mời !
     - Bạn nói thật đấy chứ ?
     - Tất nhiên là thật.
     Xuyến bỗng hừ mũi:
     - Thật sao khi nãy bạn nhìn con Thục "ghê" thế ?
     Hoàng Hòa chột dạ:
     - Ghê gì đâu ?
     - Vậy mà không ghê! - Xuyến bĩu môi - Bạn nhìn cứ như muốn "ăn tươi nuốt sống" người ta ấy ! Bạn "thù" con Thục về cái tội nó rủ tui với con Cúc Hương đi theo chứ gì!
     Lần thứ hai trong vòng mười lăm phút, Hoàng Hòa bị Xuyến điểm trúng "tử huyệt". Anh đỏ mặt:
     - Làm gì có chuyện đó! Xuyến chỉ đoán mò!
     Xuyến gật gù, ranh mãnh:
     - Có thể chuyện đó tui đoán mò. Nhưng chuyện này chắc là tui đoán trúng.
     - Chuyện gì vậy ? - Hoàng Hòa hỏi lại, lần này giọng có vẻ cảnh giác.
     Xuyến nheo mắt:
     - Bạn có đem mấy trái ổi cho tụi này phải không?
     Trước câu hỏi trắng trợn của Xuyến, Hoàng Hòa bất giác đưa tay sờ lên túi quần, miệng ấp úng:
     - Ơ, ơ, đâu có.
     Cúc Hương tiếp luôn:
     - Nếu không đem ổi, chắc bạn đem theo xoài ?
     - Xoài cũng không! - Hoàng Hòa lộ vẻ bối rối - Nhưng nếu các bạn muốn ăn, lát nữa tui đi mua!
     - Thôi, mua chi mất công! - Xuyến tủm tỉm - Không có trái cây thì bạn lấy kẹo ra đây cũng được! Chocolate hay bạc hà gì gì đó!
     Trong khi Xuyến "tra tấn" Hoàng Hòa thì Cúc Hương và Thục không ngừng quan sát nét mặt của đối phương. Nhưng cả hai chẳng phát hiện ra một sự biến đổi đặc biệt nào. Hoàng Hòa vẫn tỏ vẻ ngơ ngác như vừa từ xứ sở của Mai-ka đáp xuống:
     - Các bạn nói gì tui không hiểu. Trong túi tui đâu có cây kẹo nào !
     - Thật không đấy ? - Xuyến nhướng mắt.
     Hoàng Hòa bắt đầu bực bội:
     - Chẳng lẽ các bạn không tin tui ?
     Xuyến nhún vai:
     - Không phải là không tin. Nhưng tụi này thấy lạ.
     - Có gì đâu mà lạ ! - Hoàng Hòa liếm môi - Tui có bao giờ bỏ bánh kẹo trong người đâu!
     Cúc Hương thình lình chen vào "độp" một phát:
     - Thì không bỏ trong người, nhưng bỏ trong ngăn bàn!
     Các cô gái tưởng lần này đối phương sẽ chấm dứt trò vờ vịt, nhưng dường như Hoàng Hòa muốn chứng tỏ không có ai lì hơn mình. Anh nhăn nhó đầy vẻ thành thật:
     - Ngăn bàn nào ? Sao bữa nay các bạn nói chuyện nghe khó hiểu quá trời !
     Rồi nhìn đồng hồ trên tay, anh hốt hoảng kêu lên:
     - Chết, sắp hết giờ bán vé rồi ! Các bạn...
     Nhưng Xuyến không để cho Hoàng Hòa nói hết câu. Nó lạnh lùng cắt ngang:
     - Bữa nay không xem thì mai mốt xem chứ lo gì! Vả lại, bạn đóng kịch hay thấy mồ còn xem kịch chi nữa !
     - Xuyến nói gì vậy ? - Hoàng Hòa nhìn sững Xuyến - Tui đóng kịch hồi nào ?
     Xuyến nhếch mép:
     - Bạn bảo bạn không đóng kịch, vậy tui hỏi thật, bạn có biết Vũ Thị Hoàng Hoa là nhân vật nào không?
     Trước câu hỏi bất thần của Xuyến, nét mặt Hoàng Hòa bỗng lộ vẻ hoang mang. Anh ngớ ra một lát, rồi chép miệng:
     - Dĩ nhiên là biết. Nó là em tui.
     Xuyến gật gù:
     - Nói chung, bạn cũng không đến nỗi kém thành thực lắm! Vậy bạn có biết em bạn học trường nào không?
     - Thì trường mình! - Hoàng Hòa đáp, mặt vẫn còn ngơ ngác.
     - Trường mình, nhưng lớp mấy ?
     - 11A3! Nhưng làm gì bạn hỏi kỹ thế ?
     Xuyến chẳng màng đếm xỉa đến thắc mắc của đối phương, tiếp tục hỏi:
     - Vậy bạn có biết lớp 11A3 nằm ở đâu không?
     Hoàng Hòa liếm môi:
     - Thì nằm ở trong... trường mình!
     - Bạn đừng có vờ vịt! - Xuyến nhăn mặt - Trong trường mình, nhưng nó nằm ở chỗ nào ?
     - Nó nằm ở chỗ nào làm sao tui biết được!
     Cúc Hương ngồi ngoài theo dõi cuộc "hỏi đáp khoa học" nãy giờ, đến đây tức mình không chịu được, liền vọt miệng:
     - Nếu bạn không muốn nói thì để tui nói giùm cho! Nó nằm ở ngay lớp mình đấy! Hai lớp học chung một phòng. Buổi chiều tụi mình, buổi sáng tụi 11A3!
     - Tui không biết thật chứ đâu phải giả bộ! - Hoàng Hòa tỏ vẻ bực bội - Nhưng điều đó thì có liên quan gì đến tui ?
     Cúc Hương trợn mắt:
     - Sao lại không liên quan? Không những học chung phòng, nhỏ Hoàng Hoa còn ngồi chung bàn với tụi này nữa, vậy mà không liên quan hả ?
     - Liên quan gì đâu ? - Hoàng Hòa hỏi lại, giọng thật như đếm.
     Bộ mặt ngớ ngẩn của anh càng khiến Cúc Hương điên tiết. Nó nghiến răng:
     - Đến giờ "sinh tử" này mà bạn còn chưa chịu "thú nhận tội lỗi" hả ? Vậy chứ ai viết thư nhờ nhỏ Hoàng Hoa bỏ vào ngăn bàn tụi này ?
     Đến đây Hoàng Hòa có vẻ hiểu ra các cô gái đang muốn đề cập tới chuyện gì. Anh bật kêu lên:
     - Trời đất ơi! Hóa ra các bạn nghĩ tui là anh chàng Phong Khê nào đó hả ?
     Xuyến cười lạnh lẽo:
     - Đoan chắc chứ không phải là nghi! Còn ai trồng khoai đất này nữa !
     Hoàng Hòa giơ hai tay lên trời:
     - Thật là oan hơn oan Thị Kính! Tui có biết Phong Khê là ai đâu !
     Cúc Hương cười mũi:
     - Bạn không biết nhưng tụi này biết! Đó là một anh chàng thiếu dũng cảm, lại ưa cãi chày cãi cối!
     Biết Cúc Hương "chửi xỏ" mình nhưng Hoàng Hòa không tìm ra lý lẽ nào để tự biện hộ. Anh thiểu não:
     - Tui đã nói là các bạn nhầm rồi ! Tui không phải là Phong Khê !
     Cúc Hương cười khẩy:
     - Chứ chẳng lẽ anh chàng Phong Khê có cái tật chối leo lẻo kia lại là em gái bạn?
     - Tui không biết! - Hoàng Hòa cười gượng gạo - Để tui về tui hỏi nó ! Nếu quả thật chính nó bày ra cái trò này, tui sẽ "ký" nó... lủng sọ!
     - Thôi nghen! - Xuyến nheo mắt - Mình làm thì mình chịu, đừng có đổ vấy cho người khác!
     - Tui... tui...
     Hoàng Hòa đỏ mặt ấp úng hai, ba tiếng nhưng rồi biết càng cãi chỉ càng tổ lép vế, anh vội vã khiếu từ và đứng dậy quay lưng đi thẳng một mạch.

Bồ Câu Không Đưa Thư (Chương 10 - Nguyễn Nhật Ánh)

Sự gặp gỡ bất ngờ đó nhanh chóng xóa tan những thắc mắc trong đầu Xuyến và mọi bí ẩn trước nay bỗng chốc trở nên sáng sủa như được phơi ra dưới ánh mắt trời. Bây giờ Xuyến mới vỡ lẽ mình chưa gặp qua nhỏ Hoa lần nào. Sở dĩ nhỏ trông quen quen bởi vì khuôn mặt của nhỏ Hoa rất giống khuôn mặt của hắn và nếu không bắt gặp hắn từ nhà nhỏ Hoa đi ra, Xuyến sẽ không tài nào lần ra được mối liên hệ bí mật này.
     Nhưng bây giờ thì mọi bí mật đã tình cờ "bật mí". Trong một thoáng, Xuyến đã hình dung ra mọi chuyện một cách rõ ràng. Không còn nghi ngờ gì nữa, nhỏ Hoa đích thị là em gái hắn. Và trong thời gian qua, chính nhỏ đã giúp hắn đặt những bức thư trong ngăn bàn để chơi trò ú tim với bọn Xuyến. Hừ, không ngờ Phong Khê lại là nhà ngươi! Xuyến lầm bầm một cách tức tối và suýt một chút nữa, nếu không kịp dằn lòng, Xuyến đã nhảy ra chận đầu xe hắn lại để hắn hoảng hốt chơi.
     Trong một tích tắc, Xuyến trấn tĩnh lại được. Nó đứng chôn chân đằng sau cột điện, mím môi nhìn Phong Khê tót lên yên và rồ máy xe phóng đi.
     Chỉ đến khi Phong Khê khuất dạng sau góc phố, Xuyến mới thở phào rời khỏi chỗ nấp và rảo vội về nhà.
     Cúc Hương và Thục không hay biết Xuyến đã khám phá ra tông tích của Phong Khê nên chiều đó, khi Xuyến vừa bước chân vào lớp, Cúc Hương và Thục đã ủ rũ lên tiếng:
     - Chẳng thấy gì khả nghi hết, Xuyến ơi!
     Cúc Hương còn nhăn nhó nói thêm:
     - Nhà nhỏ Trang có con chó dữ thấy mồ! Tao nấp trước hàng rào nhà nó, suýt bị "cẩu xực" què giò!
     - Thôi đừng có làm bộ rên rỉ nữa! - Xuyến cười tủm tỉm - Suýt bị chứ đâu đã bị mà mày nhăn nhó ghê thế!
     Cúc Hương lườm Xuyến:
     - Bữa nay thì "suýt" nhưng mai mốt "dọ thám" thêm vài lần nữa, chắc tao phải "khiêu vũ giữa bầy sói" quá! Đằng nào cũng không thoát, tao "trăn trối" trước là vừa!
     Bộ tịch và lời lẽ thiểu não của Cúc Hương khiến Xuyến và Thục không nhịn được phải phì cười.
     - Tao sắp chết mà tụi mày lại cười! - Cúc Hương buồn bã trách.
     - Thôi, đừng diễn tuồng nữa! - Xuyến đập tay lên vai Cúc Hương - Tao sẽ không kêu mày theo dõi nhỏ Trang nữa đâu!
     Nghe Xuyến nói vậy, Thục liền vọt miệng:
     - Còn nhỏ Thảo thì sao? Tao có phải theo nó nữa không?
     Xuyến nhún vai:
     - Khỏi luôn!
     Rồi Xuyến lên giọng, phán như một quan tòa:
     - Kể từ giờ phút này, nhỏ Trang và nhỏ Thảo được tự do!
     Lời tuyên bố của Xuyến khiến Thục tròn xoe mắt:
     - Sao kỳ vậy?
     Cúc Hương nhạy bén hơn Thục. Nó reo lên:
     - Mày tìm ra Phong Khê rồi chứ gì?
     - Ừ.
     - Ai vậy? - Cúc Hương lẫn Thục vội chồm người tới trước, hấp tấp hỏi - Nhỏ Hoa phải không?
     Xuyến mỉm cười, lắc đầu:
     - Không phải.
     - Vậy chứ ai? - Cúc Hương chưng hửng - Sáng nay mày chẳng bám theo nhỏ Hoa là gì?
     - Thì tao bám theo nhỏ Hoa! - Xuyến ỡm ờ.
     Kiểu ăn nói nhát gừng của Xuyến khiến Cúc Hương đâm quạu:
     - Phong Khê là đứa ác ôn nào, mày nói đại ra cho rồi, cứ bày đặt úp úp mở mở nghe mệt mỏi tứ chi quá!
     - Mày cứ nhảy vô họng tao mày ngồi chồm hổm, làm sao tao nói! - Xuyến nguýt Cúc Hương một cái rồi thong thả tiếp - Phong Khê không phải là nhỏ Hoa nhưng là người có liên can mật thiết với nó!
     - Vậy chắc là mẹ nó! - Cúc Hương khịt mũi.
     Không thèm để ý đến trò phá bĩnh của Cúc Hương, Xuyến chậm rãi:
     - Nhỏ Hoa có một người anh. Và anh nó học cùng lớp với tụi mình!
     Sự tiết lộ của Xuyến không khác gì một tiếng sét. Cúc Hương và Thục đều giật thót. Như không kềm được, Thục bật kêu khẽ:
     - Phán củi?
     Xuyến chưa kịp trả lời, Cúc Hương đã lắc đầu:
     - Không thể là Phán củi được! Phán củi ở dưới quê, làm gì có anh em trên này! Anh nhỏ Hoa chỉ có thể là Hoàng Hòa! - Đang nói, Cúc Hương bỗng sáng mắt lên - €, tao nhớ rồi! Hôm dò tên mấy con nhóc trong sổ điểm, tao nhớ nhỏ Hoa họ Vũ. Nó là Vũ Thị Hoàng Hoa. Còn anh chàng lớp trưởng láu cá của tụi mình là Vũ Hoàng Hòa!
     Nói xong, Cúc Hương đưa tay vỗ vỗ trán, gật gù:
     - Thật tao chưa thấy ai thông minh như... tao! Phải trăm năm mới có một người như vậy!
     - Đúng là mèo khen mèo dài đuôi! - Xuyến "xì" một tiếng - Nếu thông minh, mày đã phát hiện ra Phong Khê là Hoàng Hòa ngay từ khi đọc thấy họ tên của nhỏ Hoa chứ đâu đợi đến giờ này!
     - Phải đợi chứ mày! - Cúc Hương cười hì hì - Sống là phải biết kiên nhẫn và chờ đợi mà!
     Thấy Cúc Hương cứ mải pha trò, Thục sốt ruột lay vai Xuyến:
     - Phong Khê là Hoàng Hòa thật hả mày?
     - Ừ, tao đứng bên kia đường, thấy Hoàng Hòa từ nhà nhỏ Hoa đi ra.
     - Hoàng Hòa có thấy mày không?
     - Không! Tao nấp sau cột điện.
     Thục không hỏi nữa Nó chỉ thở dài lẩm bẩm:
     - Hèn chi anh ta biết tỏng hết mọi chuyện xảy ra trong lớp mình!
     Cúc Hương hậm hực:
     - Đó là một tên đại gian ác! Bây giờ tao mới hiểu tại sao trong những lá thư gửi cho tụi mình, hắn toàn viết bằng kiểu chữ in. Rõ ràng là hắn sợ tụi mình nhận ra nét chữ quen thuộc của hắn...
     Đang nói, Cúc Hương bỗng nheo mắt nhìn Xuyến:
     - Sao lúc đó mày không chạy ra chặn hắn lại cho hắn xỉu chơi?
     Xuyến cười:
     - Thoạt đầu, tao cũng nghĩ như mày. Nhưng nếu làm như vậy thì "nhẹ tội" cho hắn quá. Tao định chờ đến tối mai mới "lật tẩy" hắn. "Lật tẩy" ngay tại nhà hát Hòa Bình.
     Cúc Hương trố mắt:
     - Vậy là kế hoạch trước đây bị hủy bỏ?
     - Ừ. - Xuyến gật đầu - Ngày mai tụi mình sẽ đi chung với con Thục, không cần phải đi "xé lẻ" nữa!
     - Hay đấy! - Cúc Hương tỏ vẻ thích thú - Ba người đánh một, không chột cũng què! Phải cho hắn biết thế nào là "lễ độ"!
     Nói xong, Cúc Hương đảo mắt nhìn quanh rồi chép miệng:
     - Bữa nay hắn lại tiếp tục nghỉ học nữa rồi!
     - Kệ hắn! Đằng nào thì tối mai hắn cũng tới chỗ hẹn! - Đang nói, chợt nhìn thấy Phán lững thững đi vào, Xuyến liền gọi giật - Phán củi!
     Tiếng kêu vừa thốt ra, Xuyến chợt biết mình lỡ lời, liền đưa tay bụm miệng. Nhưng Phán giả bộ như không để ý đến chuyện Xuyến kêu réo "biệt danh" của mình. Anh chậm rãi bước lại:
     - Gì vậy Xuyến?
     Xuyến cười giả lả:
     - Tối mai bạn rảnh không?
     - Chi vậy?
     - Đi chơi với tụi này.
     - Đi đâu vậy?
     Xuyến nheo mắt:
     - Đi gặp anh chàng Phong Khê.
     Phán ngạc nhiên:
     - Phong Khê?
     - Ừ. Tụi này đã khám phá ra tông tích của hắn rồi. Hắn học cùng lớp với tụi mình.
     Phán giật thót:
     - Hắn học lớp mình? Ai vậy?
     - Bạn đoán thử xem!
     Phán nhíu mày nghĩ ngợi một lát rồi lắc đầu:
     - Chịu.
     - Hoàng Hòa đấy! Hắn có một nhỏ em học ở lớp buổi sáng. Chính con nhỏ này đã đặt thư vào ngăn bàn.
     Phán "à" lên một tiếng rồi bất giác đưa mắt nhìn Thục. Anh nhớ trước đây Xuyến từng tuyên bố Phong Khê là "người tình trong mộng" của Thục. Bây giờ con người thật của Phong Khê đã bị phát hiện, anh muốn dọ xem thái độ của Thục như thế nào. Nhưng Thục đã vội vàng quay mặt đi chỗ khác, tránh ánh mắt "hình sự" của anh.
     - Sao, bạn đi với tụi này không? - Xuyến sốt ruột lên tiếng.
     Phán nhìn Xuyến, ngần ngừ:
     - Tui đi theo làm gì?
     - Sao lại đi theo làm gì? - Xuyến nhăn mặt - Bạn là "cố vấn văn chương" của tụi này, coi như là "người trong cuộc". Bạn đi theo để coi tụi này "lật mặt nạ" hắn. Tới lúc đó, rủi hắn "quê độ" vác dao rượt tụi này, bạn phải ra tay "cứu bồ" chứ!
     Phán cười:
     - Làm gì có chuyện đó!
     - Biết đâu được! Người ta bảo phòng bệnh hơn chữa bệnh mà!
     Xuyến đinh ninh Phán sẽ nhận lời, nào ngờ anh lại lắc đầu:
     - Nhưng tối mai tui không thể đi dược.
     - Sao vậy?
     Phán thở dài:
     - Lát nữa tui phải về quê. Bữa nay tui lên trường là để xin phép nghỉ.
     Xuyến không nén được tò mò:
     - Có chuyện gì mà bạn phải về gấp vậy?
     Cúc Hương đứng bên cạnh vọt miệng:
     - Ba bạn kêu bạn về quê cưới vợ chứ gì?
     Phán chép miệng buồn bã:
     - Ba tui vừa mới mất. Tui nhận được điện hồi trưa.
     Đang cười cười nói nói, ba cô gái lập tức im bặt. Trước nỗi mất mát lớn lao của Phán, Xuyến và Thục tự nhiện cảm thấy lòng mình se lại. Xuyến thương ngày vốn nhanh nhẩu mà lúc này cũng chẳng biết phải nói gì để chia buồn với Phán. Trong bọn, Cúc Hương là áy náy nhất. Nhớ lại câu nói đùa vô ý của mình vừa rồi, Cúc Hương bối rối nhìn Phán:
     - Tui xin lỗi bạn nghen!
     Phán cười buồn:
     - Cúc Hương có lỗi gì đâu!
     - Bạn về chừng nào lên? - Thục bỗng buột miệng hỏi, trái hẳn với bản tính e lệ trước nay.
     - Tui cũng không biết nữa! - Phán nhìn Thục, không giấu vẻ cảm động - Nhưng có lẽ tui sẽ lên trước ngày liên hoan bế giảng!
     Nói xong, Phán quày quả đi ra. Nhìn dáng anh lủi thủi bước lên văn phòng, không hiểu sao Thục lại thấy mắt mình cay cay.